Trong cuộc sống, chắc chắn không tránh khỏi những lúc con người ta bị người khác hiểu lầm, sỉ nhục, ghen tỵ… vậy ta nên cư xử như thế nào?
Cùng đọc câu chuyện dưới đây
Tương truyền rằng, khi Phật Thích Ca Mâu Ni hạ thế độ nhân cũng có một khoảng thời gian thường xuyên bị một người ghen ghét, nhục mạ. Nhưng đối với chuyện này, Phật Thích Ca Mâu Ni lại một mực giữ được tâm thái ôn hòa, bình tĩnh, im lặng không nói lại, ung dung thản nhiên, chỉ chuyên tâm vào việc độ nhân.
Một hôm, sau khi người kia đã mệt mỏi sau khi buông lời nhục mạ Phật Thích Ca Mâu Ni. Phật Thích Ca Mâu Ni mỉm cười hỏi: “Thí Chủ! Xin hỏi, khi một người tặng đồ vật cho người, mà người đó không nhận thì đồ vật ấy là thuộc về ai?”
Người này không nghĩ ngợi, liền trả lời: “Đương nhiên là vẫn thuộc về người tặng!”
Phật Thích Ca Mâu Ni lại nói: “Đúng vậy. Thí chủ đã một mực nguyền rủa ta đến bây giờ. Nếu ta không chấp nhận lời nguyền rủa của thí chủ, vậy ai sẽ nhận những lời nguyền rủa đó?”
Nghe xong câu hỏi tràn đầy trí huệ và từ bi của Phật Thích Ca Mâu Ni, người kia không nói thêm được lời nào và hiểu rằng mình đã làm chuyện thật dại khờ mà không biết. Từ đó về sau, người kia cũng không còn dám buông lời nhục mạ Phật Thích Ca Mâu Ni nữa.
Khi đối mặt với lời nhục mạ của người khác, thật sự có rất ít người có thể thản nhiên đối mặt giống như Phật Thích Ca Mâu Ni và đại danh thần Phú Bật. Nhưng, nếu có thể bình tĩnh, tự hỏi lại mình một chút thì sẽ tỉnh ngộ ra rằng: Nếu dùng cách “ăn miếng trả miếng”, “nhục mạ chống trả nhục mạ” thì đó là một hành vi không khôn ngoan chút nào. Một người khi bị nhục mạ mà có thể dùng tâm thái thản nhiên, không để tâm, ung dung mà đối đãi thì đã có phong độ của bậc trí giả, bậc đại trí huệ. Để có thể đạt được đến cảnh giới này, phải là người thực sự tu dưỡng mới làm vậy được.
Mỗi người có một trình độ đức hạnh riêng của họ. Trong đời sống thật sự, vì duyên tiền định qua nhiều kiếp đầu thai, người ta khó lòng tránh khỏi bị làm nhục một cách ác độc, bị đe dọa, phỉ báng, chỉ trích hay bị người ta ganh tỵ. Mỗi người đối xử với sự nhục mạ tùy theo trình độ đức hạnh của họ.
Thật đơn giản để nhận ra rằng, khi bị sỉ nhục và bạn cảm thấy phẫn nộ, cảm thấy khó chịu, điều đó có nghĩa là trong lời sỉ nhục đó có một phần sự thật, hoặc là trong vô thức, bạn tin rằng điều đó là thật. Vì vậy hãy trung thực với bản thân nhìn nhận rằng đó có phải sự thật không? Nếu là sự thật, hãy cảm ơn họ. Còn nếu không phải sự thật, hãy đối mặt với một nụ cười duyên dáng và trả lời họ với một lời nói êm đềm, bạn sẽ là người khôn ngoan.