11 năm yêu nhau, cứ ngỡ tình đầu là tình cuối, không ngờ cuối cùng mới biết đã nhầm…
Những ngày vừa qua, trên một trang chia sẻ confession có tiếng, câu chuyện đầy trái ngang và nước mắt của một cặp đôi bên nhau 11 năm nhưng cuối cùng vẫn phải “đặt dấu chấm hết” dù cho hai người vẫn còn tình cảm với đối phương bất ngờ trở nên rầm rộ và lan truyền chóng mặt. Đặc biệt, điều khiến người ta chú ý hơn chính là câu chuyện bắt đầu với lời confession của cô gái, rồi tiếp tục với “bản tự thú” nhận lỗi của kẻ phản bội là chàng trai.
Yêu nhau 11 năm, cứ ngỡ tình đầu là tình cuối
Bắt đầu bài viết, cô gái khiến nhiều người không khỏi đau xót khi chia sẻ: “Yêu nhau 11 năm, em cứ ngỡ tình đầu cũng là tình cuối… Nhưng em đã nhầm”. Người ta dường như có thể cảm nhận được chuyện tình ấy đã từng đẹp, từng lãng mạn thế nào, đã từng trải qua bao sóng gió ra sao, nhưng cuối cùng vẫn không thể cùng nhau bước tiếp.
Cô gái kể lại những kỉ niệm khi mình và người yêu mới quen nhau, từ hồi “áo trắng đến trường”, ai cũng ngô nghê và rung động bởi những cảm xúc thời mới biết yêu. Chìm trong những hồi ức hạnh phúc quá khứ, cô viết: “Anh có còn nhớ hồi lớp 10 không? Hôm đó trời mưa to lắm. Anh chở em về. Hai đứa đầu trần đội trời mưa. Em nói: “Đây là lần đầu tiên em đi dưới mưa cùng một người còn trai”. Anh nói anh cũng như vậy. Bất chợt anh dừng xe. Quay lại nắm lấy tay em và tỏ tình. Phút rung động đầu đời đó làm sao em có thể quên. Nhưng có lẽ anh quên rồi .
Anh có nhớ lần đâu tiên em đến nhà anh không? Hôm đó là ngày mùng 3 tết năm 12. Em hồi hộp và lo lắng phát khóc. Thật may vì bố mẹ anh lại rất có thiện cảm. Chỉ có điều sau bữa ăn, em rửa bát lúc nâng mâm bát thì làm đổ rầm. Vỡ mất chục cái bát. Em thì lo lắng. Còn anh thì cứ đứng cười cho tới khi em khóc rồi bỏ về. Lần đó em giận anh cả tháng.
Anh còn nhớ cái ngày mà chúng mình bước chân vào Đại Học Ngoại Ngữ không? Anh nắm tay em chạy khắp trường. Hạnh phúc lắm anh à. Thời đó trọ khan hiếm lắm. Tìm mấy ngày, được trọ rồi. Nhưng anh nhất quyết không chịu vì anh muốn tìm ra hai phòng cạnh nhau để bảo vệ chăm sóc cho em. Anh quên rồi?
Anh có còn nhớ một ngày cuối tháng 11 năm nhất không? Hai đứa hết tiền mà vẫn rủ nhau đi sang quán Cô Hoa bên cầu Tiên Sơn ăn bánh canh chỉ vì em kêu em thèm. Hai đứa cùng nhau ăn một tô. Em còn giành ăn xương với anh, anh chỉ húp nước và nhường em. Anh quên rồi?
Anh còn nhớ đêm đó. Đêm mà em trở thành đàn bà. Em đau, nước mắt em giàn giụa. Là ai đã dỗ dành em hứa hẹn sẽ vẽ nên một tương lai tươi đẹp. Là ai hứa sẽ cùng em đi đến hết cuộc đời… Chắc không phải anh?
4 năm sinh viên trôi qua thật hạnh phúc. Anh có nhớ những ngày chúng ta cùng tham gia tình nguyện. Anh có còn nhớ những buổi tối hai đứa đạp xe đi làm thêm tận 11h mới về. Rồi anh có còn nhớ chiếc xe đạp đã cùng anh và em đi đến cầu Xoay tận 1h sáng để chờ… Anh quên rồi?
Anh có còn nhớ 2 năm sau khi ra trường. Cả hai đứa cày tour hết ngày này ngày kia để kiếm tiền mua nhà không. Hết mùa du lịch em tụt 4 kí. Còn anh tụt 5 kí. Da đen thùi lụi. Nhưng cuối cùng chúng ta cũng đủ tiền để mua được căn chung cư mà em đang ở này…”.
Bên nhau từ thời trẻ con ngô nghê đến khi trưởng thành bước ra xã hội, cùng trải qua bao thử thách, cô gái không thể ngờ sẽ có ngày chàng trai gọi điện, thông báo đã làm đồng nghiệp có bầu và chỉ biết nói lời xin lỗi với người đã sánh bước bên mình 11 năm.
“Ngày hôm nay. Chính giây phút này. Nước mắt em đang tràn trề khi nghe anh nói đồng nghiệp của anh đã có bầu. Anh muốn gửi lời xin lỗi tới em. Anh phải chịu trách nhiệm. Anh không muốn con mình sinh ra mà không có bố .
Sao anh không nhớ? Là ai những ngày em đi làm thêm bên tận Gần cầu rồng đã đưa đón em về bằng chiếc xe đạp cũ chỉ vì sợ em bị người xấu hại? Là anh những ngày đi tour khách ở Huế 12g đêm còn về tận nhà để ôm em chỉ vì nhớ em. Là ai thức bên em suốt đêm ngày em bị sốt xuất huyết ở bệnh viện. Chắc không phải anh?
Anh có thực sự đau khổ khi mẹ em áp lực buộc chúng ta phải chia tay vì sợ em không học hành tử tế? Anh có thực sự đau khổ khi cả hai đưa đến bệnh viện phá bỏ đi máu thịt của mình vì chưa ra trường? Và muốn có một cuộc sống ổn định khi tiến tới hôn nhân? Nếu thực sự đau khổ tại sao anh lại làm vậy với em?
Ngày hôm nay anh nói anh nợ em quá nhiều. Đúng anh nợ em quá nhiều. Anh nợ em 11 năm bên nhau. Nợ em 11 năm chờ đợi yêu thương và lo lắng. Và anh nợ em cả cuộc đời còn lại.
Anh nói nhà và toàn bộ tiền trong sổ tiết kiệm anh sẽ để bù đắp cho em. Nhưng anh nào biết những tổn thương này sẽ theo em đến hết cuộc đời. Những vết thương này chẳng bao giờ có thể lành lại.
Có người nói: “Chỉ cần nhìn người mình yêu hạnh phúc là cũng hạnh phúc rồi”. Nhưng anh à em không ngu như vậy. Em ích kỉ lắm. Em đau lòng, em tiếc nuối, em khóc… nhưng em không biết làm gì. Em cũng không thể chúc anh và cô ta hạnh phúc được. Em sẽ chờ em anh và cô ấy sẽ đi đến đâu .
Em không hối hận vì đã yêu anh. Em cũng không trách anh vì anh thay lòng đổi dạ. Có chăng do duyên số em ngắn như vậy. Nhưng em tiếc cả tuổi thanh xuân của mình. Từ ngày mai. Em sẽ lại bắt đầu cuộc sống mới. Hôm nay em khóc em đau khổ nhưng em tin ngày mai em sẽ đứng dậy và làm lại tất cả. Em sẽ xem như anh chỉ là một kỉ niệm. Một kỉ niệm đẹp trong đời em”.
“Lời tự thú” của kẻ phản bội
Ít ngày sau khi bài viết trên được đăng tải, trang fanpage bất ngờ chia sẻ confession của chàng trai được cho là người yêu của cô gái. Anh không dám “đáp trả”, tất nhiên. Anh cúi đầu nhận lỗi, viết “lời tự thú” trong nỗi xấu hổ của một kẻ phản bội, không cầu mong gì hơn là sự thấu hiểu và tha thứ từ người con gái mình đã từng yêu trong suốt 11 năm trời.
“Gửi tới người con gái đã bên anh 11 năm.
Đọc những dòng em viết. Anh đau, thực sự anh cũng đau lắm. 11 năm bên nhau. Cả anh và em đều quá hiểu rõ về đối phương. Chắc hẳn em biết anh là người như thế nào.
Sao anh có thể quên những ngày tháng mình bên nhau. Anh nhớ từng chi tiết. Anh nhớ nụ cười của em lúc anh làm em vui. Anh cũng nhớ cả những giọt nước mắt khi anh làm em buồn. Anh nhớ tất cả. Cả cuộc đời này anh cũng không bao giờ có thể quên.
Hôm nay anh viết những dòng này, anh không biết em có thể đọc được hay không. Nhưng nếu có đọc được hi vọng em sẽ hiểu và tha thứ cho anh.
Anh xin vào làm công ty được hơn 1 năm nay. Áp lực công việc là rất lớn có những tuần anh phải qua Trung Quốc tới hai lần. Suy cho cùng anh cũng chỉ muốn có một tương lai tốt hơn cho cả anh và em.
Nhưng mọi việc diễn ra anh cũng đâu có ngờ. Sau khi vào công ty làm được một thời gian thì anh gặp cô ấy. Anh và cô ấy cùng nhau làm việc cùng nhau ra nước ngoài kí kết hợp đồng. Có thể nói anh rất thân với cô ấy. Nhưng thực sự anh luôn giữ đúng mực đồng ngiệp với nhau. Chưa một lần có ý định là sẽ phản bội em.
Ngày cô ấy tỏ tình với anh. Anh không bất ngờ. Khi con gái thích một người nào đó thì họ thể hiện rất rõ. Và anh cũng thẳng thừng từ chối. Chuyện này anh không muốn nói với em vì anh biết tính em rất hay ghen. Anh sợ chỉ vì vậy mà em sẽ nổi khùng lên và bắt anh nghỉ việc.
Trong suốt một tuần sau khi anh từ chối, cô ấy ngừng thể hiện tình cảm với anh. Nhưng sau đó lại tiếp tục. Ngày ngày mua đồ ăn cho anh mặc dù anh từ chối rất nhiều lần. Cô ấy mua cho anh rất nhiều quà nhưng anh đều từ chối. Có vài lần anh nhận vì không muốn cô ấy mất mặt trước mặt đồng nghiệp. Nhưng anh khẳng định anh cũng chưa có ý định sẽ phản bội em.
Cho đến ngày hôm ấy. Anh và cô ấy qua Trung Quốc kí hợp đồng. Cô ấy lại tỏ tình. Và dĩ nhiên anh từ chối. Cô ấy khóc. Anh đành phải dỗ. Cô ấy muốn đi uống với anh một lần để rồi quên đi tất cả. Anh đồng ý. Và rồi chuyện gì đến cũng đến. Sáng hôm sau anh thấy anh và cô ấy không mảnh vải trên giường trong khách sạn. Một tháng sau cô ấy nói có bầu và cũng là thời điểm mà anh gọi cho em trong nước mắt. Mọi thứ như một kịch bản đã dàn xếp từ trước mà đến nỗi anh không thể nào tin được…”.
Những lời cuối cùng trong “lời tự thú” mà chàng trai viết có thể cảm thông được hay không có lẽ còn tùy vào sự bao dung của mỗi người.
“Anh viết những dòng này. Có thể mọi người không tin. Mọi người sẽ cho anh là một kẻ nguy biện là một kẻ phản bội. Nhưng anh tin em sẽ tin và hiểu cho anh.
Xin lỗi vì đã lỡ hẹn cả tuổi thanh xuân của em. Anh còn yêu em. Yêu em rất nhiều. Hôn nhân của anh sắp tới anh không biết sẽ ra sao. Nhưng con anh anh không thể bỏ. Một lần bỏ đã khiến anh hối hận cả cuộc đời này rồi.
Người như em. Xinh đẹp tài giỏi. Anh tin chắc mai này sẽ có một người xứng đáng với em hơn là anh. Yêu em…”.
Ngay sau khi đăng tải, câu chuyện lập tức lan truyền chóng mặt trên mạng xã hội, đến nay đã thu hút hàng nghìn lượt bình luận và chia sẻ. Nhiều người bình luận rằng, tình yêu thời nay, quả thực đã khác xa so với “thời các cụ”, khi mà người ta bên nhau từ lúc đồng cam cộng khổ, rồi không quên nhau lúc sung sướng yên vui. Tình yêu thời nay, người đồng hành với bạn suốt thanh xuân tay trắng, trải qua khó khăn sóng gió bão bùng, lại không thể đi cùng nhau đến cuối đời, quả thực khó đoán.
Theo Yan
Xem thêm: Đúng là ở đời ai biết trước được chữ “ngờ”. Nuôi ong tay áo, nuôi cáo trong nhà!