Vợ làm lao công cùng tòa nhà nhưng chồng luôn tỏ ra như người dưng vì xấu hổ để rồi

Sau khi xin được vào làm lao công của tòa nhà nơi chồng đang làm việc, chị Lan cứ ngỡ chồng sẽ vui vì được đi làm và gặp vợ mỗi ngày. Nào khi chị vừa báo tin cho chồng thì anh liền quay ngoắt sang giận dữ: “Cô nói cái gì cơ, ai cho cô làm ở đó. Sao không bàn bạc gì với tôi mà cô lại dám xin vào đó cho xấu mặt tôi hả? Cô điên rồi sao?”.

Thank you for reading this post, don't forget to subscribe!

Phản ứng của chồng khiến chị thấy ngỡ ngàng và sốc tột độ. Chị tủi thân vì anh coi thường cái nghề của mình, chị thấy đau lòng khi anh thấy xấu hổ vì vợ. Không biết nói gì hơn chị chỉ biết ôm mặt khóc. Nhớ lại ngày hai vợ chồng mới lên thành phố, khi anh chưa xin được việc chị đã đi làm lao công và đủ các nghề để nuôi cả gia đình. Vậy mà giờ khi có được việc ngồi trong phòng giấy mát lạnh rồi anh lại quay sang khinh thường cái nghề của vợ.

Mặc kệ chồng nói gì, chị vẫn đi làm vì ở đó họ trả lương khá cao. Ngày ngày hai vợ chồng đến chung 1 tòa nhà nhưng hôm thì anh đi trước chị đi sau, hôm thì ngược lại. Cả hai gặp nhau cũng như người vô hình không quen biết. Nhiều hôm thấy vợ khúm núm lau lau cầu thang và dọn nhà vệ sinh anh liền bực bội cúi mặt đi chỗ khác.

Có những hôm chồng chị đi ăn liên hoan bù khú với cơ quan đồng nghiệp ở những nơi sang chảnh còn chị thì nhịn đói hoặc ăn tạm cái bánh mì vì hộp cơm đã bị thiu. Nhưng chồng chị nào đâu biết, nào đâu quan tâm vì anh còn bận sĩ diện với mọi người.

Nhiều hôm mấy chị đồng nghiệp hỏi về chồng chị, chị chỉ cười trừ chẳng biết nói thế nào. Chị không muốn họ biết chồng chị đang làm ở trong tòa nhà này và càng không muốn họ biết anh thấy xấu hổ về vợ vô cùng. Có những hôm thấy chồng đi qua gằn lên vài tiếng nho nhỏ nhưng đủ để vợ nghe thấy: “Tôi nói cô nghỉ đi rồi cơ mà”. Chị không đáp lại mà chỉ cúi mặt lau tiếp, giọt nước mắt cứ rơi lã chã sau chiếc khẩu trang kia. Chị cay đắng vì tình cảm vợ chồng rạn nứt nhưng với đồng lương của anh đâu đủ để nuôi gia đình, tiền học phí của con tiền ăn hầu như đều 1 tay chị lo liệu cả.

Chồng chị vẫn vẫn, vậy không chịu nhận vợ và không bao giờ quan tâm đến vợ làm việc mệt mỏi hay thế nào. Cho đến 1 hôm, anh ra ngoài nghe điện thoại, vì muốn nói chuyện thoải mái nên anh liền chạy ra chỗ hành lang thoát hiểm. Nơi đó dường như rất ít người qua lại phần vì nó kín đáo hơi tối phần vì hầu hết mọi người đều đi thang máy hoặc thang bộ khác.

Đúng lúc anh định bấm số gọi lại thì anh thấy vợ mình đang gục đầu vào tường ngủ gà ngủ gật. Trong chị vô cùng mệt mỏi, hình như chị đang lên cơn sốt, bên cạnh là hộp cơm còn bỏ dở. Anh định quay lưng bỏ đi nhưng khi nghe tiếng run rẩy vang lên hừ hừ của vợ anh liền chạy xuống.

Thấy vợ vã hết mồ hôi, người nóng ran anh giật nảy mình. Ngoảnh sang nhìn hộp cơm thì thấy vẻn vẹn hai quả trứng luộc còn nguyên còn cơm đã nhão ra bốc mùi thiu rồi. Lúc này anh bật khóc:

– Vợ ơi, em sao vậy, em mệt à để anh đưa em về nhé.

Chị mệt mỏi trong ánh sáng yếu ớt nơi cầu thang thoát hiểm chị nhận ra chồng mình đang đứng trước mặt:

– Sao anh lại ở đây, anh không sợ người ta thấy à. Anh lên làm việc đi em không sao?

– Sợ cái gì chứ, em sốt rồi để anh đưa em về. Sao mệt mà em cố đi làm làm gì, còn nữa cơm thiu hết rồi làm sao ăn được, ngày nào cũng thế này thì sức đâu nữa.

Anh nói trong khi mắt cay xè. Lâu lắm rồi anh mới dìu vợ và gần vợ như vậy, giờ anh mới nhận ra chị đã gầy đi rất nhiều. Anh ân hận vì luôn nghĩ đến sĩ diện của mình mà chưa từng quan tâm tâm trạng của vợ như thế nào. Anh cũng đã quên mất rằng ngày xưa khi anh không có đồng xu dính túi chính chị đã cật lực đi làm để giúp gia đình trang trải cuộc sống mà chưa 1 lần chị than vãn.

Hôm đó nhìn vợ gầy gò mệt mỏi nằm trên giường, anh mới ngẫm ra được rất nhiều điều. Kể từ sau cái lần chứng kiến được cảnh tượng khổ sở đáng thương đó của vợ anh dường như hoàn toàn thay đổi. Anh quan tâm vợ hơn, sớm tôi anh đều chờ để đón chị đi cùng anh không còn thấy xấu hổ về vợ và nghề của vợ nữa. Lâu lắm rồi người ta mới thấy chị cười vui như vậy. Dù anh đã cởi mở và đối xử tốt với mình nhưng chị luôn biết ý tránh gặp anh tối đa trong tòa nhà vì không muốn ảnh hưởng tới công việc của chồng. Cuộc sống này vẫn còn nhiều người chồng sĩ diện và xem thường vợ lắm, liệu bạn có đang làm vậy với vợ mình không?

Related Posts

Một khi đàn bà đã cạn nghĩa thì đàn ông đừng mong hàn gắn

Trong một gia đình, một mái ấm thì người hy sinh, người dốc tâm dốc sức nhiều hơn luôn là phụ nữ. Thank you for reading this…

Rốt cuộc, kết hôn để làm gì? Hãy lắng nghe câu trả lời thật lòng của một phụ nữ…

Hiện nay, theo thống kê, cứ 10 người có đến 7, 8 người mang trong mình tâm lý sợ kết hôn đặc biệt là phụ nữ. Hãy…

Tuổi 25: Chẳng có mối quan hệ nào lâu dài, những mối quan hệ mới lại quá chông chênh

25 tuổi, tuổi của những con người chưa thật sự lớn cũng chẳng phải tuổi của sự bé bỏng dại khờ. Đây vẫn là lứa tuổi khiến…

Với tôi, chỉ bố mẹ và con là không bỏ được, còn chồng: ‘Tốt thì ở, lệch sóng giải tán luôn’!

3 tháng trước, lúc tôi vừa đi làm về, chuẩn bị dắt xe vào nhà thì một cô gái trẻ từ đâu bước xuống taxi, mặt mày…

Im lặng không có nghĩa là không nói gì, mà là để giữ lấy cơ hội ngàn vàng

Người khôn ngoan không bao giờ phải tìm kiếm sự hơn thua trong lời nói, họ chỉ cần im lặng cũng chứng minh được bản lĩnh.Thank you…

Không cần thanh minh với người khác làm gì, hãy là chính mình một cách tốt nhất

Sinh ra làm thân người, chúng ta có thể thất bại, nhưng không thể thất bại mà không có khí chất, hay thậm chí ngay cả việc…