Tin nhắn cuối cùng của vợ trong đêm liên hoan: “Em không đợi được anh rồi…máu chảy nhiều quá…vĩnh biệt anh!”

Chiều tối đi làm về cái là Thuấn đã lao ngay đi tắm rửa rồi xịt nước hoa thơm phức. Thấy chồng lạ lạ Liên liền hỏi xem anh định đi đâu mà ăn diện bảnh bao thế. Vợ hỏi mãi, Thuấn mới ẵm ờ trả lời cộc lốc 1 câu: “Đi liên hoan!” rồi lái xe đi thẳng chả thèm bảo với Liên là có ăn cơm tối ở nhà hay không?

Thank you for reading this post, don't forget to subscribe!

Nghĩ chồng đi liên hoan chắc chỉ tầm 8h tối là về thôi nên Liên cố đợi cơm ăn dù bụng dạ đói cồn cào rồi. Nhà có mỗi 2 vợ chồng Liên muốn đợi anh về, cô ghét ăn cơm 1 mình khủng khiếp.Vả lại chồng đi liên hoan toàn uống rượu bia có ăn được đồ gì đâu nên cô chờ anh về ăn cơm là đúng rồi. Ngồi đợi chồng đến hơn 10h vẫn chưa thấy anh về, mệt quá Liên ngủ gục bên mâm cơm nguội lạnh từ lúc nào không hay.

Gật mình tỉnh giấc bởi tiếng sấm chớp ngoài trời, ngó điện thoại đã hơn 12h rồi vẫn chưa thấy chồng về Liên lo quá. Sợ anh uống rượu say lại đi xe máy 1 mình về trong trời mưa gió thế này gặp nguy hiểm Liên liền gọi điện xem thế nào. Nhưng cô gọi mãi, gọi mãi không thấy chồng bắt máy. Nghĩ chồng bị tai nạn hay ngã xe ở đâu đó nên Liên nóng ruột đánh liều lấy xe đi tìm chồng.

Đến những quán nhậu còn mở cửa Liên vào từng quán tìm nhưng không có chồng mình. Gọi điện cho đồng nghiệp của anh thì họ bảo buổi liên hoan kết thúc từ lúc 9h tối rồi, còn Thuấn đi đâu thì không ai biết cả. Tìm mãi mà không thấy Liên lo lắm, chồng cô cứ uống rượu vào là say. Nhỡ anh có bị tai nạn nằm đâu đấy thì chết, tiếng sấm sét làm Liên sợ hãi khóc thét nhưng cứ nghĩ đến chồng Liên lại dặn lòng phải đi tìm anh bằng được.

Người ngấm hết nước mưa, tay chân run bần bật vì rét Liên cố lái xe đi khắp các con đường tìm chồng, rồi bất ngờ 1 con chó ở đâu chạy ngang qua đường khiến Liên hoảng đâm sầm vào cột điện gần đó khiến cô bay ra khỏi xe nằm bất động 1 chỗ. Liên cố cử động, lôi chiếc điện thoại ra mà người cô đau lắm. Hình như máu đang chảy khắp người cô thì phải, tay run run cố gắng hết sức Liên nhắn tin cho chồng rồi ngất lịm đi.

6h sáng hôm sau Thuấn mới vui vẻ trả tiền cô gái làng chơi phục vụ mình cả đêm qua rồi mới mặc quần áo về. Bật điện thoại xem đêm qua vợ có gọi làm phiền gì không thì Thuấn giật mình khi máy báo gần chục cuộc gọi nhỡ của vợ và một tin nhắn khiến anh sốc toàn tập mà phi ngay về nhà tìm vợ: “Em không đợi được anh nữa rồi… máu chảy nhiều quá… vĩnh biệt anh!”.

Nghĩ đêm qua vợ lại dại dột đi tìm mình mà gặp chuyện gì, Thuấn phóng như bay về nhà xem vợ thế nào mà cô lại nhắn tin đó cho anh. Vừa về đến nhà, Thuấn choáng váng thấy nhà mình rất đông người rồi tiếng gào khóc của mẹ vợ, mẹ đẻ khiến anh lo không biết chuyện gì xảy ra với vợ. Vừa chạy vào trong nhà, Thuấn tái mặt thấy người vợ be bét máu nằm bất tỉnh trên giường. Chưa kịp nắm lấy tay vợ thì mẹ anh đã quay ra tát cho Thuấn cái thật đau mà trách.

– Đêm qua mày đi đâu để con Liên nó đi tìm mày mới chết thảm như thế này? Mày có biết nó đang mang thai đứa con của mày được 2 tháng rồi không? Mày làm chồng như thế hả?

– Mẹ nói sao cơ? Vợ con đang bầu 2 tháng, cô ấy chết rồi ư? Không thể như thế được!

– Mày đi chơi, đàn đúm gì thì vợ gọi điện cũng phải nghe chứ. Mày để nó lo cho cho mày đến mức chết thảm thế này ư? Ơi, con dâu ơi sao con lại ra nông nỗi này.

Sốc nặng trước chuyện này, Thuấn quỳ thụp xuống ôm lấy vợ khóc nức nở. Đêm qua sau trận liên hoan anh đã vào nhà nghỉ để âu yếm với gái làng chơi, thậm chí là khinh thường vợ không thèm báo với cô ấy rằng đêm nay không về để rồi sáng nay nhận được cái kết đắng như thế này sao? Đứa bé – niềm khao khát cháy bỏng của anh 2 năm nay, vậy mà nó chưa kịp chào đời đã phải chết theo mẹ chỉ vì người bố tệ bạc như anh sao?

Đưa tay lên vuốt mắt vợ, Thuấn thấy tim đau thắt lại. Gía như anh chỉ cần nói với vợ 1 câu hay chí ít nghe điện thoại của vợ thì sự tình đâu đến nông nỗi này. Giờ vợ con anh chết rồi, anh biết phải sống sao đây? Làm sao anh có thể tha thứ cho bản thân mình được chứ. Cứ mỗi lần nhìn lên di ảnh vợ, hay dòng tin nhắn của cuối vợ gửi là Thuấn lại ân hận tột cùng. Là tại anh, tại anh đã giết vợ rồi. Nếu như có thể quay lại đêm liên hoan hôm đó thì anh sẽ về nhà ngay, không đi gái gú thì tốt biết mấy, nhưng tất cả đã quá muộn rồi…

image_019

Nguồn: tinvn

Related Posts

Một khi đàn bà đã cạn nghĩa thì đàn ông đừng mong hàn gắn

Trong một gia đình, một mái ấm thì người hy sinh, người dốc tâm dốc sức nhiều hơn luôn là phụ nữ. Thank you for reading this…

Rốt cuộc, kết hôn để làm gì? Hãy lắng nghe câu trả lời thật lòng của một phụ nữ…

Hiện nay, theo thống kê, cứ 10 người có đến 7, 8 người mang trong mình tâm lý sợ kết hôn đặc biệt là phụ nữ. Hãy…

Tuổi 25: Chẳng có mối quan hệ nào lâu dài, những mối quan hệ mới lại quá chông chênh

25 tuổi, tuổi của những con người chưa thật sự lớn cũng chẳng phải tuổi của sự bé bỏng dại khờ. Đây vẫn là lứa tuổi khiến…

Với tôi, chỉ bố mẹ và con là không bỏ được, còn chồng: ‘Tốt thì ở, lệch sóng giải tán luôn’!

3 tháng trước, lúc tôi vừa đi làm về, chuẩn bị dắt xe vào nhà thì một cô gái trẻ từ đâu bước xuống taxi, mặt mày…

Im lặng không có nghĩa là không nói gì, mà là để giữ lấy cơ hội ngàn vàng

Người khôn ngoan không bao giờ phải tìm kiếm sự hơn thua trong lời nói, họ chỉ cần im lặng cũng chứng minh được bản lĩnh.Thank you…

Không cần thanh minh với người khác làm gì, hãy là chính mình một cách tốt nhất

Sinh ra làm thân người, chúng ta có thể thất bại, nhưng không thể thất bại mà không có khí chất, hay thậm chí ngay cả việc…