“Tao sẽ nhận làm tác giả cái thai tới lúc mày mẹ tròn con vuông, sau đó mày phải cho con xét nghiệm ADN giải oan cho tao”

– Thành ơi tao có bầu rồi, giờ phải làm sao?

Thank you for reading this post, don't forget to subscribe!

– Ơ cái con dở này. Có bầu rồi thì bảo ông Tiến cưới đi chứ còn sao nữa. Không cưới gấp cái bụng nó ễnh ra rồi bố mẹ mày mặt mũi đâu mà nhìn hàng xóm nữa.

– Nhưng mà thằng khốn ấy nó bỏ mẹ con tao rồi. Mai mày tới chở tao đi phá nhé.

Đêm hôm con bạn thân còn gọi điện thông báo cho em cái tin động trời ấy. Số nó cũng khổ gặp ngay thằng Sở Khanh, trước đó thằng ấy phải mất 2 năm trời chịu ăn đòn mấy trận máu me be bét con bạn em mới thương tình gật đầu đồng ý yêu. Vậy mà không ngờ…

Sáng sớm hôm sau em có mặt tại phòng trọ để đưa nó đi phá. Bọn em đang học năm thứ 4 sắp ra trường rồi, nếu nó mang bầu mà không chồng thì cứ xác định là tương lai của nó tan tành hết. Vậy nên có lẽ nó đã chọn con đường phá thai.

Mặc quần áo xong xuôi đâu vào đấy chuẩn bị lên xe thì bất ngờ nó lại bật khóc nức nở, rồi ôm chặt lấy tay em:

– Có cách nào khác để không phải bỏ con không mày. Tao sợ đau, tao thương con tao lắm, nó không có tội. Mày nghĩ cách gì giúp tao đi, chỉ cần con tao được sinh ra an toàn thôi… tao cầu xin mày đấy…

– Tao…

– Mày giúp tao đi, giờ tao chẳng còn ai để trông cậy ngoài mày nữa. Bố mẹ tao biết tao không chồng mà chửa thì chắc chắn là ông bà bắt tao phá ngay… Tao xin mày đấy…

– Vậy… vậy tao sẽ nhận làm tác giả cái thai tới lúc mày mẹ tròn con vuông, sau đó mày phải cho con xét nghiệm ADN giải oan cho tao. Để tao còn lấy vợ.

– Có thật là mày đồng ý nhận làm bố đứa bé cho tới lúc tao đẻ con không? Có thật không hả Thành, mẹ con tao mang ơn mày cả đời.

– Con điên này, đứng dậy ngay đi. Tao cũng là bất đắc dĩ thôi mà…

adsfdg1
Ảnh minh họa

Vậy là thương cho hoàn cảnh con bạn thân bị người yêu bỏ với cái bụng bầu. Em đành đưa nó về thú tội trước hai bên gia đình rồi nhận là bố đứa bé. Vì còn đang đi học, nên bọn em xin bố mẹ chưa làm đám cưới, cũng chưa đăng kí kết hôn mà chỉ dọn về sống cùng với nhau để em chăm sóc nó thôi. Em tính thế là để sau này chia tay cho dễ…

Vậy là ngày ngày em chở nó đến trường rồi lại phóng tới trường em học. Thấy bạn bè cứ nhòm ngó nó cũng tủi thân lắm nên em lại phải động viên. Biết em đang phải là thằng đổ vỏ nên nó cũng không dám đòi hỏi gì, về nhà cố gắng làm việc nhà cơm nước giặt giũ cho em đầy đủ. Đêm chung giường nhưng mỗi đứa một đầu.

Cho đến khi nó bầu tháng thứ 5 thì bị chuột rút. Đêm ấy nó đau lắm nhưng lại không dám gọi em. Cố chịu tới mức không chịu được mới hét lên một tiếng. Em giật mình tỉnh giấc giúp nó thoát khỏi cơn chuột rút, tự dưng thấy thương nó vô cùng. Từ hôm đó không để nó làm việc nhà nữa mà em nhận làm hết.

Nói chung em làm tròn trách nhiệm tới ngày nó sinh. May mắn tốt nghiệp được 1 tuần thì nó trở dạ nhưng vẫn là sớm hơn dự kiến 10 ngày nên bố mẹ ở quê không lên kịp. Đêm ấy nó đau dữ dội, em cuống cuồng gọi taxi rồi dìu nó lên xe. Dọc đường em cứ hối bác tài: “Bác ơi làm ơn nhanh lên không thì nó để ra đây mất”.

Vậy mà vào viện tới gần trưa hôm sau nó mới sinh. Nó thì đau vật vã, khắp người em toàn vết cào cấu của nó. Công nhận thằng cu lì y như mẹ nó vậy. Tự dưng thấy mấy bà trong viện cứ bảo thằng bé kháu quá, giống bố y đúc làm em vừa vui vừa giật mình. Nó sinh được 1 ngày mẹ em với mẹ nó mới lên được.

Rồi sau đó hai bà thay nhau chăm cháu, con được 3 tháng thì nó bảo em lấy tóc của con đi xét nghiệm AND, tới ngày nó trả tự do cho em rồi. Nó đưa tóc của con mà em tự dưng nước mắt lại rơi. Chả hiểu sao lúc đó em lại chẳng muốn xa mẹ con nó nữa. Em cũng đã đi làm rồi, em có thể tự lo được cho cả 3 người, mẹ em thì lại đang thích thằng cháu nội này…

Vậy là em vứt luôn sợi tóc đi. Vài lần nó hỏi em bảo bận chưa đi được. Giờ thì thằng cu tí đã tròn 1 tuổi rồi và tết này em với nó làm đám cưới. 3 tháng trước em lấy nhẫn tỏ tình mà tự dưng nó cười như con điên tưởng em trêu. Sau đó em nói thật lòng thì nó lại khóc như một con dở.

Số em chả hiểu sao lại dính vào nó chứ, nhưng mà thôi em bằng lòng các bác ạ. Duyên phận cả rồi, tránh cũng có được đâu…

Theo WTT

Xem thêm: Clip cảm động về tình cha con khiến người xem rơi nước mắt!

Related Posts

Một khi đàn bà đã cạn nghĩa thì đàn ông đừng mong hàn gắn

Trong một gia đình, một mái ấm thì người hy sinh, người dốc tâm dốc sức nhiều hơn luôn là phụ nữ. Thank you for reading this…

Rốt cuộc, kết hôn để làm gì? Hãy lắng nghe câu trả lời thật lòng của một phụ nữ…

Hiện nay, theo thống kê, cứ 10 người có đến 7, 8 người mang trong mình tâm lý sợ kết hôn đặc biệt là phụ nữ. Hãy…

Tuổi 25: Chẳng có mối quan hệ nào lâu dài, những mối quan hệ mới lại quá chông chênh

25 tuổi, tuổi của những con người chưa thật sự lớn cũng chẳng phải tuổi của sự bé bỏng dại khờ. Đây vẫn là lứa tuổi khiến…

Với tôi, chỉ bố mẹ và con là không bỏ được, còn chồng: ‘Tốt thì ở, lệch sóng giải tán luôn’!

3 tháng trước, lúc tôi vừa đi làm về, chuẩn bị dắt xe vào nhà thì một cô gái trẻ từ đâu bước xuống taxi, mặt mày…

Im lặng không có nghĩa là không nói gì, mà là để giữ lấy cơ hội ngàn vàng

Người khôn ngoan không bao giờ phải tìm kiếm sự hơn thua trong lời nói, họ chỉ cần im lặng cũng chứng minh được bản lĩnh.Thank you…

Không cần thanh minh với người khác làm gì, hãy là chính mình một cách tốt nhất

Sinh ra làm thân người, chúng ta có thể thất bại, nhưng không thể thất bại mà không có khí chất, hay thậm chí ngay cả việc…