Nhân tình dù được chiều chuộng, cưng nựng đến mấy thì cũng là kẻ thứ 3 mang tội, cho đến cuối cùng vẫn là kẻ bỏ đi.
Con người ta ai chả khát khao hạnh phúc, ai chả mong ước có một thương yêu vẹn tròn. Nhưng đâu phải ai cũng may mắn tìm được một nửa cùng mình đi tới cuối đời. Mỗi người một số phận, mỗi người một lựa chọn. Cuộc đời của mỗi người luôn có những ngã rẽ khác nhau.
Có người bước vào một ngã rẽ, gặp được tình yêu của mình, rồi sống hạnh phúc tới cuối đời. Có người lại không như thế, họ chỉ cùng nhau đi chung một đoạn đường, cùng nhau hạnh phúc một phân đoạn cuộc đời, rồi họ rời xa nhau. Cũng có những người đã tìm được cho mình hạnh phúc, nhưng lại là tìm được hạnh phúc của một hạnh phúc khác. Yêu một người, đến sau một người, làm nhân tình của một người – chịu một kiếp đau thương!
Tình nhân, yêu đấy, thương đấy, nhưng lại chẳng phải là vẹn tròn. Tình nhân ấy à, đâu có cho mình được cái quyền có một thương yêu hoàn hảo và vẹn toàn khi yêu một người. Là tình nhân, chỉ có thể chờ đợi trong vô vọng, mong ngóng một người, chờ đợi một người. Có thể đã cho nhau một cái hẹn, nhưng làm tình nhân nào đâu có thể giục giã người ta khi trễ hẹn, là tình nhân nên chỉ có thể chờ đợi.
Nhân tình dù có được chiều chuộng đến mấy, cưng nựng đến mấy… thì cho đến cuối cùng vẫn chỉ là người thứ 3. Đàn ông ngoại tình, có mấy người bỏ vợ để lấy tình nhân? Hay rút cuộc, tình nhân làm cái bóng bên người đàn ông đằng đẵng, cuối cùng cũng chỉ về tay trắng.
Đối với người vợ, nếu chồng bỗng một ngày phát hiện ra chồng mình cặp bồ, cũng chẳng việc gì phải nhảy ngược lên ghen tuông cả.
Ghen tuông đã là khổ, đi đánh ghen rồi để chồng đánh lại cho lại càng khổ hơn. Vậy nên vì lý do nào đó mà không thể chia tay được, tốt nhất phụ nữ nên học cách vượt thoát khỏi sự đau khổ này.
Hãy học cách “bơ” đi mà sống. “Bơ” ở đây không phải là nhắm mắt làm ngơ, cũng không phải là sống bất cần đời kiểu “không chấp”. “Bơ” là không tức giận, không đánh ghen, không chì chiết.
“Bơ” là hãy để yên mọi chuyện sai trái của người khác ở đó, để tự họ giải quyết, tự họ nếm trải và tự họ nhận lấy hậu quả bởi hành vi của chính họ. Nhân quả là lẽ tự nhiên, không cần mình phải can thiệp, phải tức giận, phải “thay trời hành đạo”. Bởi nếu không cẩn thận, mình sẽ lại phạm phải những sai lầm rồi gánh lấy hậu quả đáng tiếc.
Ở những vụ đánh ghen rồi bị chồng đánh lại chính là việc phải nhận lấy hậu quả thương đau vì hành vi sai lầm của mình. Lỗi của chồng nhưng cuối cùng phụ nữ lại hành hạ nhau và hành hạ chính mình.
Khi người đàn ông lén lút đi cặp bồ nghĩa là họ vẫn xem trọng gia đình. Đó là hành vi thích “mèo mỡ”, thích nếm của lạ. Nếu vẫn yêu chồng và muốn giữ chồng cho gia đình, tốt nhất là các bà vợ hãy đệ đơn ly hôn. Nghe thì có vẻ ngược đời nhưng biện pháp này rất hiệu quả để thể hiện rõ thái độ của mình.
Còn đối với cô bồ của chồng, cách tốt nhất là không nên ghen. Bởi nếu bạn ghen, có nghĩa là bạn đang tự hạ thấp giá trị của mình. Bản chất của lòng ghen tuông, đố kỵ là biểu hiện của sự thua kém.
Khi chồng mình cặp bồ chỉ vì bị hấp dẫn bởi của lạ thì chị em phụ nữ hãy tự tin một điều rằng, trước sau gì chồng mình cũng chán cô bồ kia. Chị em không cần phải quan tâm đến cô bồ kia xinh đẹp hay xấu xí, tài giỏi hay ngu ngốc, hiền lành hay độc ác, khéo léo hay vụng về…Bởi chồng mình đi cặp bồ không phải vì những thứ đó mà chỉ vì nó lạ, nó khác với mình mà thôi. Mà “của lạ” nào rồi dùng mãi cũng thành “của quen” và rồi cuối cùng chồng mình cũng sẽ chán, sẽ lìa bỏ.
Mà tâm lý con người rất lạ, có khi mình ngăn cản thì họ càng lao vào nhau. Nhưng khi mình bơ đi thì tự nhiên họ cũng ơ hờ như bản chất của những mối tình hờ vậy thôi.