Ai cũng ngỡ ngàng khi thấy bà Tam quyết định cứu con dâu thay vì con trai dù trước đây bà chưa ưa cô ấy lấy 1 ngày. Khi hiểu ra lý do ai cũng phải ứa nước mắt nhòe lệ.
Từ ngày Linh về làm dâu nhà bà Phương người ta thấy bà suốt ngày tìm thêm việc để cho con dâu làm. Nhiều người thấy vậy thì lắc đầu bảo:
– Gớm, chưa gì đã hành con dâu rồi, bà Phương xưa nay vốn khó tính ai làm dâu nhà ấy thì khổ phải biết.
Nhiều lúc thấy mình vất vả nhưng mẹ chồng cũng chẳng có thiện cảm là bao nhiêu Linh thấy buồn vô cùng. Đêm đến cô nói với chồng:
– Sao mẹ ghét em thế nhỉ?
– Em lại nói linh tinh rồi, mẹ có ghét bỏ gì em đâu.
– Là anh không biết thôi, mẹ có bao giờ cười hay nói chuyện vui vẻ với em đâu.
– Em đừng cả nghĩ nữa, cố gắng ngủ đi.
Linh hiền lành lại đảm đang nhưng khổ nỗi nhà cô nghèo, khi lấy nhau không môn đăng hậu đối khiến bà Phương thấy khó chịu. Hơn nữa nhà bà được mỗi Hùng là con trai, giờ thấy con trai 1 vợ 2 vợ bà đâm ra lạc lõng rồi ích kỷ, không biết làm gì để trút giận nên có việc gì bà cũng đổ lên đầu con dâu.
Linh biết thế nên luôn nhẫn nhịn chịu đựng chỉ mong 1 ngày bà sẽ đón nhận cô. Nhưng khổ nỗi thứ mẹ chồng Linh mong là 1 đứa cháu nội thì mãi Linh vẫn chưa làm được, cưới nhau 1 năm mà vẫn chưa thấy bụng nó to lên, mọi thứ vẫn phẳng lì. Nhiều lúc bà cứ thở dài thở ngắn khiến Linh thấy áp lực vô cùng Hùng thì thương vợ đêm nào cũng ôm chặt lấy cô an ủi. Anh cũng hay nói nhỏ nhẹ với mẹ:
– Mẹ đừng nói gì khiến vợ con buồn, chuyện con cái là của trời cho đâu phải muốn có là có được ngay đâu.
– Tao chỉ sợ nó tịt thôi, 1 năm rồi còn gì?
– Mày là con 1, trước sau gì cũng phải kiếm lấy 1 đứa con chứ, thế này mãi sao được.
– Con biết rồi, mẹ cứ bình tĩnh.
Thời gian đó Linh thấy đau bụng suốt đêm nào cô cũng bò lê lết trong nhà vệ sinh, cô cứ nghĩ mình đau đại tràng nên đi khám. Ngồi 3 tiếng ở bệnh viện chờ kết quả, Linh bủn rủn khi bác sĩ nói họ xét nghiệm máu đã biết cô có thai. Linh cứ ngồi bất động phải 1 tiếng sau mới về được, cô quá vui không tin nổi vào tai mình nữa.
Tối đến cô muốn báo tin cho cả nhà biết nhưng lại thôi để dành ngày mai về quê ăn giỗ ở nhà chổng rồi thông báo luôn thể. Ngày mai mẹ chồng bảo:
– Hai đứa đi taxi với mẹ luôn nhé, bố mày ở quê được 2 hôm rồi.
– Dạ thôi để con gọi taxi cho mẹ, con và vợ đi xe máy vợ con mà lên taxi thì say mất xác.
– Gớm, anh chiều vợ quá nhỉ?
Linh cười hiền:
– Mẹ ngồi taxi cho đỡ mệt bọn con đi xe máy theo sau ạ.
– Cũng được.
Thế rồi hai xe lên đường, suốt chặng đường về quê chồng Linh vui quá không giấu được liền thỏ thẻ:
– Ông xã ơi!
– Ừ anh nghe đây, hôm nay đi xa xa thấy lãng mạn ghê nhỉ?
– Dạ, em bảo này?
– Sao em?
– Em… em có em bé rồi.
– Hả em đùa anh à, có thật không?
– Thật, hôm qua em đi khám em có con rồi ông xã à.
Hùng vui quá kéo vợ ngồi sát rồi nắm lấy tay:
– Thế để anh đi chậm, vui sướng quá lát về khoe với cả nhà chắc mọi người vui lắm.
– Dạ.
Hai vợ chồng đang nói chuyện vui vẻ thì bỗng két…. Chiếc ô tô chạy qua đâm vào xe Hùng khiến anh bị thương nặng còn Linh văng ra xa. Xe taxi chở mẹ Hùng thấy vậy liền bảo:
– Bác ơi hình như phía sau có tai nạn.
– Tai nạn ư? Cậu dừng lại xem nào, con trai tôi đang đi phía sau đấy.
Cảm giác có chuyện chẳng lành mẹ chồng Linh chạy bộ đến xem, thấy con trai mình đầy máu me và con dâu nằm bất tỉnh bà á khẩu bủn rủn không nói được gì. Bà cứ nắm tay Hùng:
– Đừng… đừng… bỏ mẹ. Con ơi đừng bỏ mẹ.
– Mẹ cứu vợ con con đi, cô ấy đang mang bầu xin mẹ đấy. Mẹ làm bà rồi, con không ổn nữa đâu, mẹ cứu cô ấy đi.
Hùng mỉm cười trong nước mắt. Nghe đến việc con dâu có bầu bà sửng sốt:
– Cái Linh nó có bầu rồi à. Xin mọi người hãy cứu lấy các con tôi, xin anh hãy đưa chúng đến bệnh viện. Con dâu tôi đang mang bầu đấy, tôi cầu xin mọi người.
Nguồn: tapchisao