Con gái tuổi 25, chưa lấy chồng thì đừng hòng thoát bị gọi là ế

Con gái có thì thôi, nhân lúc còn có chút xuân sắc thì tranh thủ trói lấy một anh gia đình tử tế, công việc ổn định, đời con gái chỉ cần thế là xong, hoàn thành nghĩa vụ. Và nghĩa vụ ấy nhất định phải hoàn thành trước tuổi 25!

Thank you for reading this post, don't forget to subscribe!

“Xem thế nào đi, ở ngoài đó không ổn thì về quê, kiếm một công việc làng nhàng cũng được rồi lấy chồng!”.

Trước khi cúp máy, mẹ tôi vẫn kịp buông lời sấm truyền mà tầm vài tháng trở lại đây cứ lần nào nói chuyện cùng nhau mẹ cũng nhắc. Bỏ hết mọi thứ ngoài Hà Nội này về quê là một chuyện, nhưng cái vế lấy chồng kia mới đáng sợ kìa!

Gần 2 tháng nữa là tôi tròn 25. Xa nhà từ ngày lên thủ đô làm sinh viên tới giờ cũng ngót nghét 7,8 năm trời. Ngày xách balo lên tàu ra Hà Nội, tôi vẫn còn nhớ như in kế hoạch 5 năm lần thứ 1 mà mẹ dặn đi dặn lại là: học hành chăm chỉ, ra trường kiếm cái bằng, xin được việc rồi lấy chồng nữa là xong! Chẳng hiểu xong cái gì, trước mắt chỉ biết là kế hoạch 5 năm lần thứ 1 này tôi đã không hoàn thành chỉ tiêu đầy đủ. Trường thì ra rồi, bằng có rồi, việc cũng tạm ổn, chỉ có chuyện lấy chồng là chưa kịp nghĩ đến vì… không đủ thời gian.

Trong lúc bạn bè đã có đứa cưới khi còn học năm 3, ra trường một cái chúng nó kết hôn ào ào cứ như thể nếu không cưới bây giờ thì sẽ không bao giờ được cưới nữa vậy. Còn tôi thì vẫn trơ ra như đá và… tốn phong bì cho chúng nó, lý do hiển nhiên nhất là lúc ấy chưa có người yêu – đồng nghĩa với việc chưa ai cưới cho cả. Nhưng nghiêm túc thì vẫn là 22, 23 tuổi – tôi chưa từng nghĩ tới việc lấy chồng ở tuổi này.

Lại nói về mẹ, (thực ra là có cả bà, cô, dì, chú, bác… nữa ở quê), thôi không cố được thì cũng phải chịu chứ biết làm sao, lòng mẹ lúc nào cũng bao la như biển Thái Bình nên hào phóng gia hạn cho con thêm một kế hoạch nữa. Mỉm cười nhận thêm cái kế hoạch 2 của người nhà mà lòng đau như cắt, lần này thậm chí rút ngắn lại chỉ 3 năm thôi, nghĩa là 25 tuổi – tôi phải lấy chồng!

Chính xác hơn là 2 tháng nữa, tôi phải có chồng – nếu không sẽ là gái ế!

Haha.

Tôi đã nhiều lần nghe người ta nói với nhau rằng con gái tới 25 tuổi mới cưới là muộn lắm rồi. Chứ đừng nói gì tới chuyện phần đông các chị 29, 30 vẫn phơi phới như hiện nay, ở quê tôi chắc đã bị khép vào cùng một hàng là “không ai thèm rước”. Mà thực ra là người ta không muốn bị “rước” đi ấy chứ, toàn những chị xinh đẹp, có sự nghiệp, có tiền, có tất cả trong tay. Nhưng vì chưa có chồng nên thành “ế sưng ế sỉa”. Ôi nghe khó chịu ghê!

Con gái có thì thôi, nhân lúc còn có chút xuân sắc thì tranh thủ trói lấy một anh gia đình tử tế, công việc ổn định, đời con gái chỉ cần thế là xong, hoàn thành nghĩa vụ. Và nghĩa vụ ấy nhất định phải hoàn thành trước tuổi 25!

Thế đấy, đám con gái ở quê chúng tôi (mà chắc cũng nhiều quê chung cảnh ngộ này) được dặn dò về điều này rất kỹ và từ rất sớm. Thành ra cái mốc 25 lững thững ngay trước mắt cũng khiến không ít người giật mình, càng gần lại càng sợ. Chồng đã không sẵn để mà lấy, lại còn áp lực đủ thứ bên.

Chưa kể bản thân cũng đã sẵn sàng cho cuộc sống hôn nhân đâu mà cứ giục nhau lấy. Sống một mình, chưa cần lo lắng gì cho bố mẹ anh chị em trong nhà cũng đã lắm vấn đề. Nay bỗng nhiên đưa thêm một người gán vào đời mình, cùng chia sẻ với nhau tất tần tật mọi thứ, có nghĩa vụ phải sống với nhau tới hết đời, xin nhấn mạnh là hết cả cuộc đời cùng nhau – khi chưa sẵn sàng, chưa thoải mái, chưa đủ tin tưởng và hạnh phúc thì phải làm sao?

Dục tốc bất đạt. Mà nghĩ cũng buồn cười, có người nhắm mắt đưa chân lấy chồng chỉ để hoàn thành nghĩa vụ thật. Kiểu như cho xong chuyện, vì đến tuổi này rồi thì cưới đi thôi, yêu chán rồi thì giờ cưới, hoặc thậm chí còn chưa kịp yêu vì gia đình bảo cưới, trừ bác sĩ bảo cưới ra vì khi ấy không tự kiểm soát được nữa rồi, chứ còn lại mình đều quyết được mà?

Không ai lấy chồng vì đến tuổi thì phải lấy cả. 25 hay bao nhiêu thì cũng thế thôi. 25 thì sao chứ, bảo là lớn rồi, trưởng thành và đủ chín chắn, đặc biệt với con gái thì xem như già rồi, trẻ trung thiếu nữ gì cho cam mà còn chảnh, còn cân đo đong đếm, suy nghĩ nọ kia. Con gái 25 không lấy chồng thì làm gì? Không kết hôn thì còn chờ tới khi nào nữa?

Ảnh minh họa
Ảnh minh họa

Dĩ nhiên là chờ tới khi bản thân đủ sẵn sàng để bước vào một chương mới của cuộc đời rồi! 25 không lấy chồng thì cứ tiếp tục yêu, rồi cứ cố gắng trong sự nghiệp để kiếm cho mình một chỗ đứng. Học chưa xong thì học tiếp, hay muốn học thêm cái gì mới thì tranh thủ khi còn rảnh rang mà mạnh dạn đăng ký đi.

25 không lấy chồng, chưa phải lo lắng bận tâm cho cuộc sống 2 người thì tập trung sống cho mình trước đã, hưởng thụ những thú vui khiến một người độc thân hạnh phúc, đi đây đi đó mà không ai ràng buộc. Đấy, 25 có nhiều việc phải nghĩ, phải làm hơn là lo tới chuyện lấy chồng khi mà trong lòng chưa muốn.

Ảnh minh họa
Ảnh minh họa

Thà kết hôn sau 25 mà đủ tự tin rằng quyết định này sẽ mang tới hạnh phúc cho cả 2, còn hơn lấy chồng cho kịp 25 để rồi cái gì cũng dang dở.

Ảnh minh họa
Ảnh minh họa

Trong hôn nhân, không ai hạnh phúc và đau khổ hộ mình, cũng không ai sống cùng với đối phương hộ mình được cả. Không phải bố, mẹ, cô, dì, chú, bác, anh chị em, hay những người cứ ra rả thúc bạn phải cưới vào trước 25 – mà là chính bạn, người sẽ tự chịu trách nhiệm cho cuộc hôn nhân ấy. Vậy nên, chỉ cưới khi bạn muốn, đừng cưới vì mình bị “ế” trong mắt ai đó.

Ảnh minh họa
Ảnh minh họa

Mà thú thực, dùng từ “ế” để gán cho con gái chưa lấy chồng là đã sai. “Ế” dùng khi bán buôn, khi bán rẻ mà không ai mua, cho cũng chưa chắc có người muốn lấy. Mà con gái sinh ra đâu phải để buôn để bán để gán để tặng, nên ở tuổi nào mà chưa chồng đi nữa thì bảo người ta “ế” cũng là sai lắm rồi!

Quay trở lại câu chuyện “gái ế” và con gái phải lấy chồng trước năm 25. Việc lấy một người đàn ông về ở cùng mình đừng bao giờ nên là điều khiến con gái phải áp lực, lo toan và sợ hãi đủ thứ. Con nào chả thế, mà tuổi nào chả thế, hãy kết hôn để hạnh phúc và hạnh phúc khi kết hôn.

Đừng sợ “ế”! Sớm hay muộn cũng chẳng bằng được một lần đúng lúc, đúng người.

Bản thân tôi chỉ còn 2 tháng cho cái mục tiêu cao cả này và chắc chắn là không kịp nổi rồi. Nhưng thôi, cứ nghe bài ca mẹ nói hàng ngày, mỉm cười rồi tận hưởng nốt cái tuổi 25 sắp hết. Kệ bà hàng xóm cứ nhìn thấy mình là lén lút bĩu môi chê con gái gì “ế sưng ế sỉa”. “Quá lứa lỡ thì” cũng chỉ là quan điểm của người ta thôi.

25 ấy mà, đã đủ trưởng thành để tự thấy điều gì là tốt nhất cho bản thân hiện tại. Mình cứ trơ như đá, ép dầu ép mỡ chứ ai nỡ ép duyên, ép con gái nhà người ta trước 25 phải xuất giá hết đi cho phụ huynh nhờ, đúng không?

Related Posts

Một khi đàn bà đã cạn nghĩa thì đàn ông đừng mong hàn gắn

Trong một gia đình, một mái ấm thì người hy sinh, người dốc tâm dốc sức nhiều hơn luôn là phụ nữ. Thank you for reading this…

Rốt cuộc, kết hôn để làm gì? Hãy lắng nghe câu trả lời thật lòng của một phụ nữ…

Hiện nay, theo thống kê, cứ 10 người có đến 7, 8 người mang trong mình tâm lý sợ kết hôn đặc biệt là phụ nữ. Hãy…

Tuổi 25: Chẳng có mối quan hệ nào lâu dài, những mối quan hệ mới lại quá chông chênh

25 tuổi, tuổi của những con người chưa thật sự lớn cũng chẳng phải tuổi của sự bé bỏng dại khờ. Đây vẫn là lứa tuổi khiến…

Với tôi, chỉ bố mẹ và con là không bỏ được, còn chồng: ‘Tốt thì ở, lệch sóng giải tán luôn’!

3 tháng trước, lúc tôi vừa đi làm về, chuẩn bị dắt xe vào nhà thì một cô gái trẻ từ đâu bước xuống taxi, mặt mày…

Im lặng không có nghĩa là không nói gì, mà là để giữ lấy cơ hội ngàn vàng

Người khôn ngoan không bao giờ phải tìm kiếm sự hơn thua trong lời nói, họ chỉ cần im lặng cũng chứng minh được bản lĩnh.Thank you…

Không cần thanh minh với người khác làm gì, hãy là chính mình một cách tốt nhất

Sinh ra làm thân người, chúng ta có thể thất bại, nhưng không thể thất bại mà không có khí chất, hay thậm chí ngay cả việc…