Mẹ chồng Lan bắt đầu thấy sốt sắng khi Lan không hề có dấu hiệu xảy thai mà còn rất khỏe mạnh nữa. Đang băn khoăn thì mẹ chồng Lan hốt hoảng khi nghe thấy tiếng thét của Vy trên phòng.
Chẳng ngày nào là người ta không nghe thấy tiếng la mắng con dâu của bà Hoài. Không biết Lan đã làm nên tội tình gì mà ngày cũng phải nghe mắng chửi như vậy. Mà không phải chỉ có mình bà Hoài, cả Vy, cô em chồng của Lan cũng chen miệng vào góp vui.
Vy đã kết hôn nhưng chê nhà chồng không có điều kiện bằng nhà mình nên Vy về nhà mẹ đẻ sống mặc cho xung quanh mình nhiều lời qua tiếng lại. Chồng của Vy cũng thì thoảng mới sang thăm Vy. Vì rằng nói nhiều quá mà Vy chẳng nghe nên anh chồng cũng đâm ra chán nản, chẳng còn muốn khuyên nhiều Vy nữa. Vy cũng lấy đó được đà làm cao mà lì ở nhà mẹ đẻ. Bà Hoài thương, yêu chiều con gái nên mọi việc Vy làm, bà đều cho là đúng hết.
Còn về Lan, Lan về làm dâu cũng được gần một năm rồi mà có nổi lấy một ngày vui vẻ, nở hết được một nụ cười trọn vẹn. Khánh, chồng Lan phải đi công tác thường xuyên, rất ít khi ở nhà nên không thể biết được những nỗi khổ, sự ấm ức mà Lan phải chịu đựng. Mà Lan cũng không muốn cho Khánh biết chuyện ấy. Phần vì Lan không muốn Khánh phải lo nghĩ. Phần vì cuộc sống này là do Lan lựa chọn. Chẳng phải Lan đã từng nói, để được yêu Khánh, lấy Khánh, Lan sẵn sàng chấp nhận, chịu đựng tất cả đấy hay sao. Chẳng phải Lan đã biết rõ gia đình Khánh không ưa gì người con dâu có xuất thân nhà quê, lại nghèo như mình đấy hay sao. Nên bây giờ, Lan sao có thể mở lời than thân trách phận với ai.
Mang tiếng về làm dâu nhà giàu có mà Lan có bao giờ được ngơi tay nghỉ chân đâu. Tan làm một cái, Lan đã phải lao nhanh về nhà cơm nước, dọn dẹp. Tất tần tật, việc gì cũng đến tay Lan. Trong khi mẹ chồng và Vy ở nhà chơi dài lại chẳng thèm động tay động chân vào bất cứ việc gì. Ngay cả quần áo Vy thay ra, Lan cũng phải tự đi tìm lại để giặt vì Vy vứt bừa bãi. Vậy mà Lan vẫn bị mắng nhiếc là lười biếng là ăn bám. Trong thâm tâm mẹ chồng Lan chưa có khi nào bà ngơi đi cái suy nghĩ tìm cách đuổi Lan ra khỏi nhà. Có lẽ điều ấy, Lan chẳng thể nào biết được.
Phát hiện mình mang thai, Lan mừng đến bật khóc. Ngay lập tức Lan gọi điện báo tin ấy cho Khánh biết. Nghe Khánh hò hét qua điện thoại, nói rằng sẽ cố gắng sắp xếp công việc để về thật nhanh với mẹ con Lan mà Lan thấy mình hạnh phúc lắm vì Khánh luôn bên cạnh động viên, yêu thương Lan. Lan không dám nghĩ, đứa con còn mang đến cho Lan nhiều điều may mắn khác nữa. Điển hình là thái độ của mẹ chồng và cô em chồng với Lan. Bà Hoài giờ cưng Lan lắm, chẳng bắt Lan phải làm gì cả. Vy thì suốt ngày chị chị em em ngọt lắm với Lan. Lan cũng thấy mừng vì mối quan hệ được thay đổi theo chiều hướng tích cực, dù rằng Lan biết nó là vì cái thai trong bụng. Tin vui còn đến dồn dập khi Vy cũng nói mình cũng được làm mẹ giống như Lan.
– Uống đi con, tranh thủ uống lúc còn nóng ấy! Thuốc an thai này mẹ phải nhờ người mãi mới lấy được cho con đấy! – Mẹ chồng Lan cầm chén thuốc đưa cho Lan
Cầm chén thuốc trên tay, Lan dưng dưng vì cảm động. Lan đâu có ngờ trong chén thuốc ấy…
Tối hôm đó thấy khó ngủ, Lan liền đi ra ngoài dạo một chút cho thấy dễ chịu. Chợt bước chân Lan bị ngăn lại bởi hai giọng cười man rợ ấy:
– Con ấy nó ngu lắm. Vẫn cứ tin đó là thuốc an thai. Chỉ cần tháng sau nó sảy thai, mẹ sẽ tống nó ra khỏi nhà ngay. – Giọng mẹ chồng Lan hỉ hả
– Cũng phải nhờ con thông minh nữa. Uống thuốc an thai cùng nó để nó không nghi ngờ gì. Chỉ là mẹ không bỏ thuốc hư thai vào bát con mà thôi. – Vy hả hê
Lan gần như đứng không vững khi nghe được những lời cay nghiệt ấy. Lan không ngờ sự vui mừng, sự quan tâm, chăm sóc kia chỉ là giả tạo. Bản năng của người làm mẹ trỗi dậy. Có thể làm hại Lan nhưng không thể hại con Lan được. Lan giả như không biết chuyện này, vẫn rất tươi tỉnh cầm chén thuốc bổ thai để uống. 1 tháng sau…
Mẹ chồng Lan bắt đầu thấy sốt sắng khi Lan không hề có dấu hiệu xảy thai mà còn rất khỏe mạnh nữa. Đang băn khoăn thì mẹ chồng Lan hốt hoảng khi nghe thấy tiếng thét của Vy trên phòng. Lao vội lên, mẹ chồng Lan như chết lặng khi Vy nằm trên tấm ga giường lênh láng máu đỏ. Tiếng xe cứu thương inh ỏi cả một vùng trời.
Bác sĩ thông báo Vy bị sảy thai mà bà Hoài như đứng hình, suýt ngã vì không đứng vững. Lý do sảy thai của Vy bác sĩ vẫn chưa tìm ra được. Bà Hoài bỗng thấy rùng mình. Người bị xảy thai đáng lẽ ra phải là Lan chứ tại sao lại biến thành Vy, con gái bà thế này. Không lẽ nào, chuyện ác của bà làm khiến ông trời trách phạt bằng cách này ư? Có giọt nước mắt hối hận rơi vội khi thấy con gái mình gào khóc trong phòng bệnh.
Còn Lan ở nhà, Lan thấy lòng bình thản lắm. Lan đã lén vứt gói thuốc phá thai của mẹ chồng đi và thay vào đó là một vị thuốc bổ thai khác có hình dạng tương tự nên mẹ chồng Lan chẳng hề biết được. Lan chỉ muốn bảo vệ con mình mà thôi. Còn chuyện Vy bị sảy thai, Lan không hề nhúng tay vào và chính Lan cũng không biết lý do vì đâu. Phải chăng, đó là nhân quả báo ứng mà người đời hay nói.