“Nếu anh cần tiền thì đây là 30 triệu, tôi cho anh làm vốn mà đi tìm một công việc khác tốt hơn. Chứ đừng nghĩ nhà tôi giàu mà cố đu bám chắc chắn sẽ không được một xu lẻ nào đâu…”
Thấy con gái dạo này cứ đi về thất thường, bà Dung theo dõi và tá hỏa khi biết con gái bà đang yêu. Hằng là đứa con gái ngọc ngà và duy nhất của bà, thứ không có gì có thể so sánh được.
Hằng ra trường đi làm đã được 3 năm nhưng vẫn chưa đưa người yêu về ra mắt. Trong trí tưởng tượng của bà Dung, cô con gái cưng của mình phải yêu một anh chàng bảnh trai, gia cảnh giàu có, công việc ổn định, như thế mới xứng đáng.
Nhưng sau 3 ngày theo dõi, bà đã biết được dung nhan chàng rể tương lai của mình. Lúc thấy con gái đến chỗ buôn bán phế liệu và cầm khăn lau mồ hôi cho chàng trai buôn ve chai, bà Dung đã suýt đập đầu vào cột điện.
Bà không thể tưởng tượng được đứa con gái bé bỏng, xinh đẹp của bà giờ lại đi yêu một anh buôn ve chai bẩn thủi và nghèo xác như vậy. Bà trấn tĩnh lại, chạy ngay đến lôi con gái ra rồi quát tháo:
“Cô giỏi lắm, tôi cho cô ăn học thành tài để giờ cô đi yêu cái thằng “khố rách áo ôm” thế này hả?”
Hằng hốt hoảng, ngạc nhiên về sự có mặt bất ngờ của mẹ nhưng rồi cô cũng có thể bình tĩnh nắm lấy tay mẹ rồi nhẹ nhàng cất lời:
“Mẹ ơi, anh Nghĩa không phải là khố rách áo ôm đâu mẹ. Mẹ đừng hiểu lầm”.
Thấy con gái bênh vực cho cái đứa đói rách kia, bà Dung càng nẩy lên: “Á à, giờ lại còn bênh nhau, không coi tôi ra cái gì cơ à”?
“Mẹ ơi, mẹ đừng nói vậy”. Cô cố thuyết phục mẹ nhưng vẫn không được.
Bà Dung mắng sa sả vào mặt con gái rồi lôi về nhà. Từ ngày đó, mọi động thái của Hằng đều bị bà Dung kiểm soát chặt chẽ, bà không muốn con gái bà thân mật với kẻ buôn ve chai. Bà muốn con bà lấy giám đốc hoặc trưởng phòng. Thế nhưng Hằng gan lỳ lắm, cô lén lút gọi điện, nhắn tin và gặp nhau sau khi tan giờ làm.
Thấy can con gái không ăn thua, bà Dung nghĩ ngay ra một cách để tách đôi trẻ ra. Bà phải làm bằng mọi giá vì bà không muốn con gái lấy anh buôn ve chai. Kiểu gì hàng xóm cũng cười vào mặt bà vì trước giờ lúc nào bà cũng bảo con rể của bà sẽ phải là đại gia này nọ. Nếu mà Hằng cưới anh buôn ve chai thì đúng là bà không bao giờ ngẩng đầu nhìn ai được nữa.