Trên đời này làm gì tồn tại hai chữ “mãi mãi”. Chẳng qua vì điều gì đó người ta cố gắng gìn giữ mà thôi!
Sai lầm lớn nhất của đàn bà khi yêu là luôn coi người đàn ông bên mình là trung tâm của vũ trụ. Trong mắt người đàn bà khi yêu, người đàn ông đó có bao tật xấu đến mấy cũng coi như một cái riêng và đặc trưng.
Ngu ngốc nhất của đàn bà khi yêu là luôn dễ tha thứ mọi lỗi lầm cho người đàn ông bên mình.
Vì đàn bà khi yêu ai hết lòng chỉ muốn vượt qua mọi sóng gió đến con đò sang sông một lần mà thôi.
Khi đàn bà nhận ra cái sai lầm và sự ngu ngốc của mình, có nghĩa đàn bà chẳng còn cần đàn ông ở bên cạnh mình nữa.
Vũ trụ và lòng tin đã sụp đổ một lần coi như bỏ.
Đàn ông khi yêu luôn cho rằng người đàn bà của mình đã thuộc về mình thì sẽ không bao giờ từ bỏ được. Đàn ông cho mình cái quyền được trà đạp lên lòng tin của đàn bà và tự thấy xứng đáng được thứ tha.
Nhưng…
Đàn ông đã quá tự cao, trong tình yêu đâu phải người nào yếu đuối cũng lụy tình.Đàn bà nhận ra, đàn bà hiểu, cái vũ trụ họ hằng chăm chút đã xoay chuyển, họ sẽ ra đi không đắn đo. Bởi ngoài lựa chọn bước qua, và phải mạnh mẽ người đàn bà lúc này đâu còn lựa chọn nào khác.
Trên đời này làm gì tồn tại hai chữ “mãi mãi”Chẳng qua vì điều gì đó người ta cố gắng gìn giữ mà thôi!
Vậy đó, đàn bà là thế: yêu ai cũng dại ngu, đến phút cuối vẫn thứ tha cho người đàn ông.
Nhưng chẳng bao giờ họ quay về bên người đàn ông đó nữa. Nơi bình yên nhất chưa chắc là nơi có người mình thương…
Những thứ “Phụ” ta có thể nhìn lại lấy làm nhắc nhở, chứ nhất định không được quay lại nhặt lên.
Nghe chưa những người đàn bà của tôi!
Nguồn: Phununews