Mỗi người sinh ra đều có hạnh phúc của riêng mình, hãy cứ đi tìm, thứ tình yêu mà tim mong đợi, hạnh phúc xa vời vợi nhưng với là sẽ tới.
Các em à, chị và các em đều là đàn bà, đều có mẹ có cha, có gia đình của riêng mình. Các em rất thông minh khi không giam mình vào hôn nhân sớm. Nhưng các em cũng rất gớm, khi chỉ nơm nớp lo bồ bịch linh tinh với đàn ông đã có gia đình.
Đầu tiên, chị rất thương bố mẹ các em. Hãy nhìn họ xem, cả đời lấm lem để nuôi các em nên người. Vậy mà các em lại thành mấy người ăn không rồi lười, cả đời nghĩ đến chuyện sống bám vào người khác. Khi còn bé thì bám mẹ bám cha, lúc trưởng thành lại bám mấy anh già. Bố mẹ các em hẳn rất khốn khổ, rất xấu hổ và muốn độn thổ vì đứa con xô bồ như các em.
Thứ hai nhìn các em chị thật thương hại. Các em có sức khoẻ, các em có tuổi trẻ, các em có nhan sắc ngon nghẻ hơn bọn chị. Các em hãy cứ đi, đàn ông trên thế gian đâu thiếu để các em yêu. Sao các em phải liêu xiêu, lao như thiêu thân vào mấy ông chồng đần vợ con đã an phận?
Vì tình yêu ư? Chị đảm bảo một điều, chồng các chị đã từng yêu các chị nhiều hơn mấy điều thủ thỉ với các em. Các em chỉ như món kem thi thoảng để đàn ông đổi vị. Rất ít khi đàn ông tự ý, bỏ vợ, bỏ con, bỏ gia đình sắt son mà đi theo mấy người đàn bà hay la cà, chỉ trực gạ hàng tá đàn ông. Các chị được mang danh là vợ, được cưới xin, được gia đình tin tưởng, được pháp luật công nhận, còn phận các em sẽ mãi chỉ là bồ bịch, lúc cần thì thích, khi chán thì nhích.
Vì tiền bạc ư? Dường như tiền luôn là nỗi muộn phiền của các em. Các em cặp kè để đàn ông bố thí cho mấy đồng lẻ mà sống vui vẻ qua ngày. Lười nhưng muốn ăn chơi, không có tiền lại muốn đi xe hơi nên các em phải tìm đủ mọi cách để moi sạch tiền của đàn ông. Các chị sẽ có những cách hay, để giữ lại tận đáy cái ví của chồng. Sẽ không có chuyện, hàng tháng các em được chu cấp tiền triền miên, được hưởng cuộc sống thần tiên mà không cần phải kiếm. Các chị sẵn sàng biếu không mấy ông chồng làm cong mông rồi mang tiền cho gái để vợ con thơ dại phải nhịn đói ăn mỳ gói qua ngày.
Vậy thì vì sao các em phải lao vào gia đình của người khác, làm tan nát hạnh phúc tươi mát mà họ có? Các em thật ác, đáng bị trừng phạt. Các em luôn là kẻ thứ ba, lân la xen vào nhà người ta mà đuổi chẳng ra. Rồi ngày nào đó các em cũng có một mái nhà, có chồng, có con, có cuộc sống mà các em mỏi mòn. Lúc đó, có một con đàn bà cũng thì thầm, ngân nga, cũng ve vãn vào ra chồng các em thì các em nghĩ gì? Thế nên chị khuyên các em một điều đừng bao giờ yêu đàn ông có vợ, nó như một món nợ, mà cả đời các em sẽ chẳng được thảnh thơi. Hãy giữ tâm hồn sạch, sống có nhân cách, đừng làm những điều xã hội chê trách, để cộng đồng phải xa lánh, để bản thân phải cô quạnh.
Mỗi người sinh ra đều có hạnh phúc của riêng mình, hãy cứ đi tìm, thứ tình yêu mà tim mong đợi, hạnh phúc xa vời vợi nhưng với là sẽ tới.