Đàn ông rốt cục cũng chỉ là đàn ông, họ yêu thương bạn khi bạn có lí do gì đó để họ yêu thương nhưng bản thân ta thì không.
Người ta thường nói “Đàn bà hơn nhau ở tấm chồng.”, tôi nghe hoài những điều này từ khi còn bé. Khi mà người này dạy con gái của họ rồi người khác cũng theo đó mà nói với những đứa con gái còn lại. Tôi cho rằng ấu trĩ và tôi không tin.
Tôi luôn tin tưởng một cách chắc chắn rằng đàn bà hơn nhau ở chính bản thân mình. Ngoài ra thì chẳng có điều chi có thể mang ra làm thước đo cả!
Tôi tin giữa cuộc sống hiện đại này thì hơn nhau có chăng là tự chính mình đã yêu thương và dành tặng cho bản thân những điều tốt đẹp ra sao chứ chẳng phải thứ vật tân trang hay ai đó gọi là chồng. Bởi nếu thế, những người không kết hôn hóa ra là những kẻ thua cuộc hết hay sao? Tin tôi đi, kết hôn hay không chẳng làm bạn tốt hơn cũng không khiến giá trị bản thân tăng lên chút nào. Đừng cho rằng lấy được người có gia cảnh giàu có làm chồng thì bạn sẽ phần nào thơm lây. Mọi điều đều có mặt trái của nó và bạn sẽ phải chung sống với những thứ ấy nếu mặc định rằng chúng là thứ làm nên giá trị của bạn.
Tôi tin rằng một người đàn bà có học thức sẽ hơn một người đàn bà chỉ biết lầm lũi trong chuyện nội trợ. Tôi tin rằng một người đàn bà hiểu chuyện chính sự sẽ hơn một người đàn bà chỉ ngày đêm loanh quanh đôi câu chuyện trong nhà ngoài ngõ hay càm ràm chuyện chồng con. Tôi tin rằng một người đàn bà độc lập tài chính sẽ hơn một người đàn bà hàng tháng vẫn chờ chồng chu cấp chi phí sinh hoạt cho gia đình. Tôi tin và tôi tin một người đàn bà biết yêu thương mình là người đàn bà chẳng bao giờ chung sống với sự phụ thuộc hay kìm hãm bản thân nào cả. Bởi thế, đàn bà hơn nhau ở chính mình!
Đàn bà vốn dĩ ai cũng mong một cuộc đời ấm êm, hạnh phúc nhưng những điều tốt đẹp luôn cần có những cái giá tương xứng. Và cho đến khi bản thân nhận ra rằng đàn ông đến sau cùng chỉ là đối tác trong cuộc đời thì người ta mới thôi ảo tưởng về một người chồng, người cha hay người đàn ông hoàn hảo của đời mình. Chẳng ai hoàn hảo và chẳng ai có trách nhiệm phải đối tốt hay yêu thương bạn như bản thân bạn. Tôi luôn khắc ghi một câu nói vô tình nghe ở đâu đó “Chỉ có ba mẹ mới yêu thương ta vô điều kiện, tất cả người khác phải có điều kiện mới yêu thương ta.”.
Nếu chồng bạn từng yêu thương, chiều chuộng bạn rất nhiều thì có lẽ có điều gì đó nơi bạn mà người ấy cho rằng những yêu thương kia là tương xứng. Có thể bạn đẹp, có thể bạn giàu, có thể bạn tài năng,… nhưng khi tất cả đi qua, khi bạn không còn xuân sắc, khi bạn mất đi của cải, khi bạn không may sa cơ,… Họ thật sự còn yêu thương bạn như ngày xưa?
Đừng sống trong những giấc mơ màu hồng với chàng hoàng tử cưỡi bạch mã đón bạn về lâu đài cổ tích. Tại sao hoàng tử phải chọn một cô Lọ Lem mà chẳng yêu một nàng công chúa khác? À, vì đó là chuyện cổ tích bạn ạ! Hoàng tử sẽ luôn lấy công chúa còn Lọ Lem thì cả đời phục dịch mẹ con mụ dì ghẻ ác độc.
Thế nên hãy sống sao cho có thể ngẩng đầu nhìn đời, có hay không có hoàng tử thì bản thân cứ là nàng công chúa xinh đẹp. Nếu có hoàng tử, bạn sẽ thành hoàng hậu còn ngược lại thì bạn sẽ thành nữ hoàng. Giữa một người cai trị muôn dân và một người chỉ là thứ yếu bên cạnh một người đàn ông thì bạn chọn điều gì?
Đàn ông rốt cục cũng chỉ là đàn ông, họ yêu thương bạn khi bạn có lí do gì đó để họ yêu thương nhưng bản thân ta thì không. Nếu một ngày cả thế giới này quay lưng với bạn thì chính bản thân bạn phải là điểm tựa vững chắc nhất cho chính mình trong những ngày giông tố.
Đàn bà hơn nhau ở chính mình, đàn ông chỉ là đối tác cuộc đời và có hay không cũng không phải điều cần bận tâm. Hơn hết mọi điều, bạn cần biết yêu thương chính mình.