Quang bước vào cửa hàng hoa bảo:
– Chọn cho anh một bó thật đẹp vào nhé, anh muốn tặng vợ nhân ngày 8/3. Nhớ là phải chọn hoa đẹp đấy.
– Vâng, nhưng đắt đó anh.
– Bao nhiêu?
– 50 ngàn một bông ạ. Anh lấy bao nhiêu bông?
– Thế cho anh bó 2 triệu đi, bó đẹp vào nhé.
Nhân viên cửa hàng hoa thấy ông khách sộp thì hồ hởi lắm, hì hục một lúc thì xong, Quang cầm bó hoa tuyệt đẹp ra đặt ở ghế sau của chiếc ô tô sang trọng, bụng bảo dạ: “Kiểu này chắc vợ mình thích lắm đây, rồi cô ấy sẽ chụp hình đăng Facebook, sẽ tag mình vào rồi làm cho mình nở mày nở mặt”.
Nghĩ thế nên Quang lái xe về nhà, anh dừng xe xong đưa bó hồng vào, lúc ấy Vy – vợ anh đang rửa bát. Quang đưa bó hoa cho vợ bảo:
– Tặng em 8/3 này, 2 triệu đấy, đẹp không? Mai cho em thêm 5 triệu đi mua váy, thích nhé, chẳng có bà vợ nào có quà 8/3 xịn như em đâu nhé. Thích nhé!
Ai ngờ đáp lại sự hồ hởi của Quang là vẻ lạnh nhạt của Vy. Vy vẫn cúi xuống rửa bát rồi đáp:
– Anh cứ để trên bàn ấy, em đang bận chút.
Quang bực mình bảo:
– Em làm sao thế? Anh đã mua quà cho em, em không cảm ơn anh còn tỏ ra khó chịu là sao?
– Em cảm ơn anh, nhưng em không muốn nhận quà 8/3.
– Sao lại vậy? Sao em lại ngược đời thế? Ai cũng muốn có quà, không có họ còn đòi chồng, còn trách móc ấy, còn em, anh đã mua cho em rồi em còn chê ỏng chê eo, lại còn bảo không muốn nhận quà là sao?
– Em không chê.
Vy tháo găng tay ra rồi bước đến ngồi trước mặt chồng.
– Em không chê nhưng em muốn anh biết điều này. Giá như anh biết được ngày nào cũng là 8/3 và biết trân trọng em thì tốt hơn. Đằng này anh chỉ cho em có một ngày được làm nữ hoàng còn lại những ngày khác, anh vùi em xuống làm thân phận của một con ở. Anh hãy nhìn đi, nhìn em có khác gì một con ở không?
– Em sướng thế rồi còn kêu ca gì?
– Vâng, em sướng nên chồng em cứ để mặc cho em chăm con một mình, cho em làm việc nhà một mình rồi mặc định rằng tất cả những việc đó là của vợ. Anh đã bao giờ thức đêm một mình để chăm con ốm chưa? Em đã nói với anh bao nhiêu lần, em muốn anh hỗ trợ em nhưng anh đâu có hiểu? Nếu như ngày nào anh cũng nhớ đến em như này thì tốt biết bao.
Quang im lặng, Vy tiếp lời:
– Em đã chán lắm rồi, cái cảnh ngày đi làm, về nhà là vục mặt vào bếp rồi lo cho các con còn anh thì cứ ngao du sơn thủy, lâu lâu vứt cho em cục tiền rồi bảo rằng: “đấy, tôi cho cô như thế là tốt lắm rồi, đừng có kêu ca gì nữa”. Em với anh là một cặp vợ chồng, chúng ta có trách nhiệm như nhau trong việc xây dựng gia đình, em không sinh ra để làm bếp hay chăm mỗi con, em còn có những việc khác nữa.
– Em cứ nói thế chứ bao nhiêu phụ nữ cũng cứ như em đó, họ có kêu ca gì đâu.
– Em khác, họ khác, bởi họ không nhận ra rằng mình đang bị đối xử như một con ở rồi được chồng/ người yêu tung hô vào ngày 8/3, với em, sự sẻ chia hằng ngày mới là quan trọng chứ không phải là những món quà đắt tiền vào một ngày rồi đổi lại là sự vô tâm cả năm cả tháng.
Nói rồi Vy bước vào phòng, nhìn đống bát đũa bẩn, Quang hơi chột dạ. Đúng là cả năm cả tháng chả bao giờ Quang giúp vợ làm việc nhà hay dạy con, anh đi suốt và mặc định rằng những việc đó là của vợ mình. Anh cũng nghĩ rằng vợ mình sướng vì được chu cấp tiền bạc đầy đủ mà không hề biết rằng, vợ anh cũng ra ngoài kiếm tiền và còn phải làm bao nhiêu việc không tên khác nữa.
Quang cởi áo rồi đeo găng tay vào rửa bát giúp vợ. Vy trở ra thấy chồng lúi húi làm thì bảo:
– Em cảm ơn món quà của anh, nhưng em nghĩ nếu chúng ta còn muốn sống lâu dài với nhau thì còn những thứ khác quan trọng hơn là việc tặng quà cho nhau chỉ 1 ngày.
Quang nhìn vợ bảo:
– Ừ, anh biết rồi, từ nay anh sẽ thay đổi.
Vy vui mừng ôm lấy chồng nói lời cảm ơn. Cô đã rất mệt mỏi trước đó và thực sự thấy nhẹ nhõm khi chia sẻ những tâm tư, tình cảm của mình với chồng. Ngày 8/3 này, cô sẽ không trả lời những câu hỏi “có quà không” của bạn bè nữa, bởi với Vy, chỉ có phụ nữ ngốc nghếch mới đòi quà 1 ngày và chấp nhận sống kiểu nô lệ suốt những ngày còn lại.
Theo WTT
Xem thêm: Người xem thất vọng vì hoa giả, hoa héo ở lễ hội hoa hồng Bulgaria.