Chồng muốn ăn Tết cùng bố mẹ, muốn cả nhà sum vầy, muốn vợ làm tròn trách nhiệm làm dâu, vợ làm… Vợ đã làm hai năm nay rồi. Vợ cũng cần được ở bên bố mẹ thời khắc giao thừa, muốn được về với bố mẹ…
Chồng! Năm hết tết đến, vợ chẳng muốn nói nhiều mãi về chuyện ăn Tết ở đâu. Vì hễ nói ra là vợ chồng mình lại cãi nhau. Vợ cảm thấy buồn chán, mệt mỏi lắm vì chuyện chẳng có gì to tát nhưng lần nào nói là cũng thành chuyện lớn. Giá như chồng hiểu, trong lòng vợ nghĩ gì, giá như chồng biết nghĩ cho vợ một chút thì chuyện đã không bao giờ phức tạp như thế này…
Năm ngoái, vợ làm dâu nhà chồng và cũng là năm đầu tiên vợ ăn Tết ở nhà chồng. Vợ còn nhớ như in lúc giao thừa gần tới, vợ đã trốn vào nhà vệ sinh khóc một trận, sưng hết mắt mũi. Ra ngoài, ai cũng nhìn vợ hỏi làm sao. Vợ không nói gì nhưng vợ tin, tất cả đều hiểu.
Mọi năm vợ là con gái của bố mẹ, được ở chung với bố mẹ, được đón giao thừa cùng bố mẹ, vui biết bao nhiêu. Nhớ những mâm cơm giao thừa có thịt gà, bánh chưng bố gói. Nhớ những xiên thịt nướng bố chiều con gái mà nướng để dành, còn dặn con ăn rồi sau giao thừa đi đâu thì đi, chứ đừng ra ngoài sớm rồi giao thừa về lại xông nhà.
Nhưng năm nay, từ ngày lấy chồng, vợ đã không còn có được cảm giác như thế. Vợ nhớ bố, nhớ mẹ, nhớ gia đình biết bao. Vợ nói vậy, chồng lại nói vợ không coi trọng gia đình chồng, vì đó cũng là gia đình, không phải là người dưng?
Đúng, đó cũng là gia đình, là gia đình của chồng và cũng là gia đình của vợ. Vợ không có ý không coi trọng chồng. Chỉ là, ai cũng có một nơi cội nguồn, nơi sinh ra và lớn lên, ai cũng có bố mẹ ruột của mình.
Chồng muốn ăn Tết cùng bố mẹ, muốn cả nhà sum vầy, muốn vợ làm tròn trách nhiệm làm dâu… Vợ đã làm hai năm nay rồi. Vợ cũng cần được ở bên bố mẹ thời khắc giao thừa, muốn được về với bố mẹ, muốn được sống lại ngày còn thơ bé. Nếu không phải là ngày hôm nay, thì là bao giờ nữa?
Bố mẹ già rồi, bố mẹ không còn nhiều thời gian sống bên cạnh chúng ta. Chồng muốn làm gì đó cho bố mẹ, vợ cũng vậy. Năm nay, vợ lại nhớ bố mẹ đến quay quắt trong lòng. Tết sắp đến rồi, giao thừa sắp tới, bố mẹ sẽ lại ở nhà ngóng trông con gái, lại hai ông bà thui thủi…
Vợ phải về, nhất định phải về đón giao thừa bên bố mẹ vợ. Năm sau, mỗi năm sẽ ăn Tết ở một nhà, đón giao thừa ở một nhà. Vợ nghĩ kĩ rồi, đó cũng là điều công bằng, là chuyện hợp lý. Chồng hãy suy nghĩ kĩ, hãy hiểu cho vợ và hãy tâm lý một chút. Đừng bao giờ cũng bắt vợ phải làm theo ý chồng, bắt vợ phải thế này, thế kia. Đâu có lý gì con gái đi lấy chồng thì phải ở miết ở nhà chồng. Quanh năm ở nhà chồng, Tết nhất cũng muốn ở nhà chồng hay sao?
Nếu chồng không làm được việc thưa chuyện với bố mẹ, vợ sẽ làm thay chồng. Nhất định không có chuyện cứ ăn Tết mãi ở nhà chồng nữa, chồng nha. Chồng có thể cảm thấy vô lý, đó là việc của chồng. Vì chuyện này, có thể chúng ta sẽ cãi nhau, thậm chí là không nhìn mặt nhau, nhưng vợ sẽ chấp nhận tất cả. Vợ phải đấu tranh, vì vợ hiểu, với bố mẹ, con cái sum vầy là điều quan trọng nhất. Vợ không quá đáng, vợ chỉ đang đòi sự công bằng và muốn bố mẹ mình cũng được như bố mẹ người ta… Đừng bảo thủ, ích kỉ nữa chồng ơi…
Theo WTT
Xem thêm: TẾT Facebook HAY TẾT GIA ĐÌNH? Xem và suy ngẫm!