Hôm qua vô diễn đàn, tình cờ em đọc được bài “Xót thương bé 2 tháng tuổi chết thảm vì một câu nói đùa” của hàng xóm mà đau lòng.
Theo đó, người mẹ khi sinh em bé thứ 2 và dành nhiều sự quan tâm cho bé nhỏ, người hàng xóm thấy thế liền trêu đứa con gái đầu học lớp 1: “Mẹ cháu có em trai rồi chẳng còn thương cháu nữa đâu!”. Cô chị nghe thế sợ mẹ không còn thương mình nên nhân lúc mẹ không để ý đã ôm em mình ném qua cửa sổ tòa nhà chung cư.
Dù sự việc xảy ra rất lâu rồi, đây cũng là lời cảnh tỉnh chung cho người lớn về cách trêu đùa hay thậm chí nói chơi với trẻ con.
Sẵn em kể luôn chuyện mà em đã từng chứng kiến, ông bố cũng vì không lường trước được lời nói chơi, nói sẵn của mình với con mà gây họa khiến cả đời phải sống trong cảnh ăn năn, dằn vặt.
Chuyện ngày xưa ở quê em, lâu lắm rồi ạ. Thằng bố kia ham chơi, đam mê cờ bạc, mỗi ngày vợ đi bán rau từ sáng sớm đến trưa mới về, thường chị nhờ mẹ ruột ở kế bên qua lo cho mấy đứa nhỏ ăn uống xong giao con cho chồng ở nhà coi 2 đứa nhỏ.
Hôm đó bà ngoại bận nên chị vợ dặn chồng ở nhà coi con, cho con ăn sáng đàng hoàng, nếu muốn đi uống cà phê thì mang con theo cùng, không thì chờ bà ngoại về gửi con rồi đi. Sáng đó, thằng chồng dậy quên mất cứ thong thả ra quán gần nhà uống cà phê như thường lệ, rồi gặp mấy thằng trời đánh trong xóm nên xáp lại chơi đánh bài luôn.
Thằng lớn chừng 5 tuổi thức dậy không thấy ba đâu, đứa em 12 tháng tuổi lại khóc ầm ầm vì khát sữa nên nó theo nếp quen chạy qua tìm bà ngoại, không thấy bà ngoại thì chạy ra quán cà phê tìm ba. Đến nơi, nó níu tay ba bảo:
– Ba ơi về đi, em ở nhà khóc quá trời con không dỗ được
– Vậy thì mày về bóp mũi nó lại cho nó nín đi, nhanh lên không tao đánh mày luôn á.
Bực mình vì đang thua bài gặp con léo nhéo nên thằng bố gắt lên như thế. Đứa lớn nghe bố nó nói vậy liền về nhà làm theo bóp mũi khiến đứa em chết vì ngạt thở. Vì bé còn quá nhỏ, cứ tưởng bố mình nói thật.
2 tiếng sau bà ngoại về chạy sang nhà thì thấy đứa cháu nhỏ đã chết, đứa lớn ngồi khóc tu tu. Lật đật bà chạy đi tìm ba bé. Tưởng thằng con rể ăn năn vì câu nói vô thưởng vô phạt đó của mình, ai ngờ nó còn dố cho đứa con lớn 1 phát vào tường đến chấn thương sọ não vì mày dám bóp mũi em chết
Chuyện đó chấn động cả xóm em 1 thời gian dài. Thật tội nghiệp và đau lòng.
Thật trẻ con như một tờ giấy trắng, chúng chưa thể phân biệt đâu trắng đâu đen, đâu là lời nói thật đâu là lời nói đùa, cho nên mỗi lời người lớn nói ra các bé đều tin và làm theo mà không suy nghĩ gì.
Em chia sẻ câu chuyện này lên đây, mong các mẹ để ý tới điều này khi dạy con nhé:
– Khi nói chuyện với trẻ, không nên nói giỡn. Nếu giỡn, sau đó phải giải thích lại liền cho bé hiểu, nhưng tốt nhất đừng như thế.
– Nếu có con thứ 2, mẹ cũng nên dành nhiều thời gian chơi với con để con bớt cô đơn và lo sợ mình không được mẹ quan tâm
– Tế nhị dặn dò người lớn không được trêu đùa hay chọc bé bị ra rìa. Khi nghe câu đó từ ai, phải tìm cách dập tắt ngay.
– Luôn nói với trẻ những lời yêu thương, thể hiện sự quan tâm của mẹ dành cho cả hai con.
Theo Webtretho