1.Cách đây không lâu, trường học của con trai tổ chức một buổi du lịch hoạt động ngoại khóa.
Con trai về nhà hỏi tôi rằng: “Mẹ ơi, nhà người ta thật là có nhiều tiền! Rất nhiều bạn học đều mang theo iPhone7 và ipad”
Tôi nhẹ nhàng nói rằng: “Con yêu của mẹ, rồi con cũng sẽ có.”
Nó nhìn tôi một cách hoài nghi, tôi lại gật đầu lần nữa một cách chắc chắn: “nhất định sẽ có, chỉ cần con cố gắng.”
Nó dường như hiểu một cách mơ hồ rồi gật gật đầu. Vội đi ra bàn học đọc sách, gần đây tôi đã đặt trên bàn nó cuốn sách “đồng tiền của PUPPY”, cuốn sách cổ tích nói về việc quản lý tài chính.
2. Đối mặt với tình huống này, chắc hẳn sẽ có rất nhiều phụ huynh trả lời với con rằng: “Con à, nhà chúng ta không có nhiều tiền như họ, không thể chi tiêu tiền thiếu thận trọng, con có biết bố mẹ kiếm tiền cực khổ như thế nào! Vì vậy, con phải hiểu chuyện một chút, đừng đi so bì với những bạn khác.
Khi con còn bé, chính tôi cũng đã trả lời như vậy, nhưng sau khi xem một vài quyển tâm lý học giáo dục, tôi đã thay đổi phương thức tư duy và phương pháp của mình.
Vốn dĩ, điều chúng ta dạy trẻ, tiết kiệm, không hơn thua, lượng thứ cho sự thiếu thốn của bậc cha mẹ là điều rất tốt, nhưng quan trọng hơn, chúng ta nên dạy trẻ phải luôn tự tin và sống có mục tiêu, có gắng học tập để thay đổi số phận bằng chính đôi tay của mình để tạo ra cuộc sống lý tưởng mà bản thân hằng mong muốn.
Một mặt tập trung vào hiện trạng, một mặt nhìn về tương lai. Nhưng phải luôn giữ lấy hoài bão và ý chí phấn đầu để mở ra tương lai.
3. Mỗi năm sau tết, đám trẻ luôn đều thích thảo luận về chủ đề tiền lì xì, chúng hớn hở khoe nhau nhận được lì xì bao nhiêu tiền, ít thì vài trăm, nhiều thì cả triệu. Mỗi lần như thế, con trai mình chỉ đứng nép sang một bên mà lặng im.
Một lần, con rất không hài lòng mà hỏi tôi: “Mẹ ơi, tại sao người ta đều có tiền lì xì, còn con thì không? Sau này người khác lì xì cho con, mẹ đừng cản nữa, con cũng cần.”
Tôi cười: Mẹ hỏi con một câu, bất luận bạn học có bao nhiêu tiền lì xì, đối vối chúng có quan hệ gì? Là các bạn ấy tự dành được ư? Người khác cho bao nhiêu, thì cha mẹ các bạn phải trả lại nhiều hơn thế bấy nhiêu, chỉ làm tăng thêm gánh nặng cho người lớn mà thôi. Có ý nghĩa gì không? Có bản lĩnh thì tự mình đi mà kiếm!
Từ đó, khi cậu bé lại gặp những người bạn đem tiền lì xì ra khoe, cậu sẽ không chút ngại ngùng mà vô tư nói: Có gì là hay ho? Cũng không phải tự bản thân kiếm được, tôi mới không quan tâm, sau này tôi sẽ dựa vào thực lực của chính mình mà kiếm được thật nhiều tiền.
4. Tôi đã từng kể con nghe một câu chuyện:
Khi một đứa trẻ hỏi cha mình rằng: Cha ơi, chúng ta có rất nhiều tiền phải không?
Người cha trả lời: Cha có tiền, con không có.
Một đứa trẻ khác hỏi cha: Cha ơi, chúng ta co rất nhiều tiền phải không?
Người cha trả lời: Gia đình chúng ta có rất nhiều tiền, đợi đến khi cha chết, tương lai tiền này đều là của con.
Sau đó tôi hỏi con: “Con nghĩ rằng khi hai đứa trẻ này lớn lên, sẽ như thế nào? Ai sẽ có tiền hơn ai ??”
Con trai không chút do dự mà trả lời: “Đương nhiên là người đầu tiên sẽ được nhiều tiền hơn, vì bản thân không có tiền mà cố gắng dành dụm, trong khi người thứ hai, tự cảm thấy rằng bản thân đã có rất nhiều tiền, tiêu xài phung phí, thời gian lâu dần, sẽ biến thành một người ăn xin.”
Thật vậy cha mẹ có tiền, vốn chẳng quan hệ gì với bản thân, người thực sự có năng lực là người tự dựa vào thực lực của mình.
5. Thần tượng của con là Bill Gates, con không chỉ ngưỡng mộ tài năng của Bill Gates, mà còn ghen tị với sự giàu có của ông. Con thường nói: Phải làm thế nào mới trở thành một người như Bill Gates đây?
Tôi thường khích lệ còn: “Chỉ cần cố gắng, con nhất định sẽ làm được, con vẫn còn nhỏ, còn là học sinh, nhiệm vụ chính của học sinh chính là học tập, để nắm vũng những kiến thức và kỹ năng cơ bản, bên cạnh đó, phải thường xem những cuốn sách thực tế nhiều hơn, xem nhiều sách mới có kiến thức sâu rộng; Sau đó, khi con có hứng thú nghiên cứu chuyên sâu nhiềulĩnh vực, đạt đến trình tuyệt đỉnh, con sẽ thành công thôi. ”
Nó nhìn về phía xa xăm một cách mê hoặc, như thể phía trước có một kim tự tháp, đang chờ nó đến leo lên, nó lẩm bẩm: Như vậy con sẽ có rất nhiều tiền rồi, phải không?
Tôi chắc như đinh đóng cột mà đinh ninh rằng: Tất nhiên rồi, có tiền con muốn làm gì?
Nó nhảy nhót nói rằng: Ăn ngon mặc đẹp chơi vui, có phi cơ riêng để đi du lịch vòng quanh thế giới cùng mẹ và cha, làm từ thiện như Bill Gates, giúp đỡ những người cần sự giúp đỡ.
Tôi sờ đầu con cảm động mà nói: Con đúng là một đứa trẻ ngoan, làm người không thể chỉ biết nghĩ đến bản thân, ham mê khoái lạc, càng phải biết biết ơn, đóng góp cho cộng đồng xã hội.
Xem thêm: Clip con trai đá mẹ, dù mẹ có sai thì mẹ vẫn là mẹ của mình