50 năm nay, bất kể trời nóng như đổ lửa hay gió rét căm căm, bà Phạm Thị Việt (thôn Đại An, xã Nghĩa An, huyện Nam Trực, Nam Định) lúc nào cũng muốn trầm mình xuống dưới nước. Người ta nói, bà Việt bị yểm “bùa vịt”…
Tìm tới căn nhà nhỏ nơi hai chị em bà Việt đang sống, cửa lúc nào cũng khóa im ỉm. Người làng bảo, sở dĩ phải làm như vậy là vì chị gái của bà Việt lo bà Việt sẽ lẻn ra ao, hồ để tắm. Dù đã gần 80 tuổi nhưng bà Việt vẫn không dứt được thói quen lạ lùng của mình, thế nên hễ sơ sểnh là bà lại “tót” ra sông.
Theo lời bà Phạm Thị Tâm (chị gái bà Việt) kể, khi còn là con gái, bà Việt được xếp vào hạng đẹp nhất nhì làng Đại An, chẳng thế biết bao trai làng mê đắm, muốn lấy Việt về làm vợ. Cuối cùng Việt gật đầu làm vợ một người đàn ông làm ở phòng thương nghiệp của huyện, thêm con trai đầu lòng chào đời, kinh tế ổn định, gia đình vô cùng viên mãn, hạnh phúc.
Những năm 1961 – 1962, nhà nước có chủ trương đưa dân đi xây dựng vùng kinh tế mới ở các tỉnh vùng núi phía Bắc. Hưởng ứng chương trình này, vợ chồng bà Việt dắt díu nhau lên Hà Giang sinh sống. Lạ lùng, chưa đầy 2 tháng sau, vợ chồng Việt lại ôm đùm trở về.
Họ hàng chưa kịp mừng ngày đoàn viên, thì họ đã chết lặng khi nghe chồng bà Việt nói muốn trả lại vợ cho bố mẹ với lý do Việt mắc phải căn bệnh lạ rồi dắt con trai bỏ đi. Dù bố mẹ cật vấn thế nào, bà Việt vẫn không chịu nói, nhưng tới đêm thứ 2, Việt đột nhiên biến mất.
“Sáng hôm sau dì ấy về nhà, người ướt như chuột lột. Lúc đó gia đình tôi hoảng lắm, cứ tưởng Việt nghĩ quẩn, tìm cách tự tử. Nhưng những ngày sau đó cứ đêm xuống, Việt lại mò ra sông tắm” – bà Tâm nhớ lại. Bệnh tình của bà Việt mỗi lúc một nặng, bà “tắm tiên” bất kể ngày đêm. Được vùng vẫy dưới nước, tinh thần bà Việt phấn chấn, còn nếu bị ngăn cản sẽ tỏ ra bức bối, khó chịu, thậm chí hành hung người ngăn cản.
Có thời gian, vì không muốn bị gia đình ngăn cản sở thích ngâm mình trong nước của mình, bà Việt đã bỏ nhà đi liền 4 tháng trời, sang tận địa phận An Lạc (Vũ Thư, Thái Bình). Thậm chí, ngày xưa bà Việt từng bị bắt vì nghi ngờ là gián điệp, biệt kích của địch vì suốt ngày lấp ló dưới nước. Khi bị bắt, không biết giải thích thế nào, bà Việt chỉ im lặng, rất may có người làng đi ngang qua biết sự tình đã giải oan cho bà.
Con gái bỗng dưng bị mắc căn bệnh lạ, bố mẹ bà Việt đã đi khắp nơi tìm thầy tìm thuốc nhưng bệnh tình bà cũng không hề thuyên giảm. Nhiều người bảo, bà Việt không phải bị bệnh mà bị yểm “bùa vịt”, lúc nào cũng thích bì bõm dưới nước.
Nghe vậy bố mẹ bà Việt đã cất công lên tận Hà Giang (nơi người con rể đang sinh sống cùng người vợ mới) để nhờ thầy bùa hóa giải nhưng thầy bùa lắc đầu bảo “nếu đã bị yểm bùa thì đến chết mới có thể hóa giải được”. Thương con nhưng bố mẹ bà Việt cũng đành bất lực nhìn con đánh vật với căn bệnh lạ.
“Bố mẹ tôi thương dì ấy quá nên đổ bệnh qua đời. Anh trai tôi cũng mất sớm, nhà chẳng còn ai, tôi đang làm ở xí nghiệp cũng phải xin nghỉ mất sức để về trông dì ấy. Cho tới bây giờ, tôi vẫn không biết dì ấy mắc bệnh gì mà quái đản như thế”, bà Tâm nghẹn ngào.
Người làng Đại An vẫn bảo, có bao nhiêu bất hạnh trên đời thì chị em bà Tâm gánh hết. Bà Tâm lấy chồng nhưng không thể có con, bị chồng ruồng bỏ nương tựa bên đứa em gái bệnh tật cô độc. Tính ra, con trai của bà Việt cũng đã ngoài 50 tuổi, nhưng chẳng mấy khi về thăm mẹ.
50 năm qua, chỉ có bà Tâm tận tụy chăm sóc người em gái lúc tỉnh lúc điên. Nhiều khi lên cơn vật nước mà không được xuống sông hay xuống ao hồ tắm bà Việt lại lao vào cào cấu bà Tâm đếm tím bầm cả tay chân. Nhiều hôm, vì không còn sức để ngăn cản bà Việt, bà Tâm đành phải cho em gái uống thuốc an thần để nguôi cơn “vật nước”.
Ông Trần Văn Xe, trưởng thôn Đại An cho biết: “Hoàn cảnh của chị em bà Việt đúng là rất éo le. Người làng đều bảo bà Việt bị “yểm bùa” nên mới điên loạn, lúc nào cũng đòi ngâm mình trong nước bất chấp thời tiết như vậy. Địa phương cũng đã kiến nghị với hội chữ thập đỏ và chính quyền địa phương, nhờ cấp trên hỗ trợ, giúp đỡ cho hoàn cảnh gia đình có 2 người già đặc biệt khó khăn này. Hiện nay bà Việt vẫn được cấp thuốc chữa bệnh hàng tháng”.
Xem thêm video linh hồn là có thật