Cả tuần quay cuồng trong việc học, chữ nghĩa như món ăn làm sẵn buộc con phải nuốt.
Con tôi năm sau lên lớp 12 nhưng mới chỉ lớp 11 thôi mà cháu học ở trường gần như ngày hai buổi. Bốn buổi tối trong tuần cháu phải học thêm tới 21h, hai buổi tan lúc 19h. Giờ giấc kín đến độ mẹ toàn phải chở con đi học để con đỡ mất sức. Tôi thèm thấy con rảnh có mặt ở nhà với tôi, nhưng khi ấy cũng không dạy dỗ thêm gì cho con được vì thời gian thư giãn của con quá ít.
Sáng phải gọi con dậy vì con phải thức khuya học bài. Đồ ăn có sẵn để kịp lúc con ăn… Cả ngày chỉ quay cuồng với học chữ. Chữ nghĩa cũng như những món ăn làm sẵn ập vào tận mồm phải nuốt.
Con như đứa bé ngô nghê trong nhận thức cuộc sống, trong giao tiếp. Không biết đặt câu hỏi cho các vấn đề nảy ra trong cuộc sống để có khả năng tự tìm hiểu. Kỹ năng tự lo, tự chăm sóc bản thân thì không có điều kiện để rèn luyện, không có chút kiến thức về tiền bạc, nói gì tới suy nghĩ sâu xa sau này như lý tưởng, ước mơ, ham thích, triết lý nhân sinh.
Hay là tôi cứ để khi lao vào cuộc sống, trường đời sẽ dạy cho con, nhưng khi ấy đời đâu có như là mơ?
Nhiều cha mẹ ép con học quá sức
Đã hơn nửa năm, bà Phượng vẫn chưa hết sợ hãi khi nhớ lại cảnh con gái dùng dao lam rạch tay vì bị mẹ ép học quá sức.
Cuối năm ngoái, con gái 15 tuổi của bà Phượng (44 tuổi, ngụ TP Biên Hòa, Đồng Nai) được phát hiện sớm, đưa đi cấp cứu khi máu loang trên ga giường. Cháu dùng dao lam rạch tay với mong muốn được giải thoát. “Nó kể trường phát bảng điểm nhưng không dám mang về nhà vì sợ mẹ. Mỗi lần bị điểm kém là tôi la nó không ra gì”, bà kể.
Con gái bà từ nhỏ bị phát hiện tự kỷ nhẹ, không tập trung học bài, có biểu hiện khép kín ở trường và rất hay nói ở nhà. Ban ngày vợ chồng bận việc, tối về mới có chút thời gian nghỉ ngơi nên họ thuê gia sư dạy kèm cho con gái.
Từ năm học lớp ba, con gái học sa sút, không theo kịp bạn bè, thường xuyên “học trước quên sau”. Mỗi lần cùng gia sư chỉ bài cho con, người mẹ hay cáu giận, la mắng khi bé không nhớ bài, có hôm tát thẳng vào mặt con.
Học yếu, thường xuyên xếp hạng chót ở lớp nhưng con gái bà Phượng vẫn được cho lên lớp đều đặn. Em rất thích may vá và từng chia sẻ với mẹ ước mơ muốn làm thợ may, song bị mẹ gạt phăng: “Phải vào đại học”.
Từ đầu năm học lớp 9, bà Phượng cho con học thêm đủ nơi, thuê cả gia sư dạy tiếng Anh về nhà. Bà cấm con không được vẽ, thêu thùa, hạn chế Internet và cắt điện thoại. Lâu dần, cô con gái ít nói ở nhà, sáng lặng lẽ cắp sách để ba chở đi học, tối về nhà lại dán mắt vào sách vở.
“Sau việc con tự tử, tôi hốt hoảng nhìn lại cách dạy. Hóa ra mình không quan tâm con muốn gì, thực lực ở đâu mà chỉ gò ép làm những gì mình muốn”, bà thổ lộ.
Hiện bà Phượng đã cho con giảm học thêm, theo một lớp may đo quần áo gần nhà. Cô bé hay cười nói hơn, tỏ ra ham thích may vá. “Con học hành tiến bộ đôi chút, dù học lực chỉ trung bình. Bây giờ tôi nghĩ khác, chỉ cần nó vui và trưởng thành là đủ, đừng tạo áp lực quá sức cho con”, bà nhắn nhủ.
Không giống bà Phượng, ông Công (ngụ quận 2, TP HCM) có hai con trai thông minh, giỏi giang. Cậu lớn đang du học ở châu Âu ngành Quản trị kinh doanh, nhiều năm đoạt giải học sinh giỏi thành phố môn Toán. Con út đang học lớp 11 chuyên ở một trường THPT có tiếng của TP HCM.
Với mục tiêu cho con út du học, vợ chồng ông Công không tiếc tiền đầu tư cho con học thêm ở nhiều trung tâm và thuê gia sư về nhà kèm tiếng Anh. Họ đặt mục tiêu cho con ở mỗi môn văn hóa, bài kiểm tra phải đạt từ 8 điểm trở lên.
“Muốn du học thì trước hết phải tốt nghiệp giỏi, thành tích phải đẹp, cộng thêm tiếng Anh lưu loát thì mới vào được trường có tiếng. Chúng tôi không muốn cho con học trong nước”, người cha quả quyết.
Khi được hỏi đặt áp lực quá lớn như vậy có sợ con bị trầm cảm hoặc hành động tiêu cực, ông Công bày tỏ: “Có đôi lúc nghĩ tới, nhưng cuộc sống phải có áp lực mới có động lực để tiến bộ và thành công. Tôi nghĩ áp lực tôi tạo ra là vừa sức chứ không quá đáng cho con”.
Người cha cũng thừa nhận, đôi lúc con trai than với cha mẹ ngột ngạt bởi lúc nào cũng mang anh ra làm gương. Biết thông tin nam sinh trường Nguyễn Khuyến tự tử bởi không đáp ứng mong mỏi của gia đình trong việc học, vợ chồng ông giật mình. “Mục tiêu du học không đổi nhưng sẽ cho con tự chọn trường, chọn ngành và cách thức để giành được học bổng du học”, ông chia sẻ.
Nhiều phụ huynh ở TP HCM cũng cho biết, sau sự việc ở trường Nguyễn Khuyến đã thay đổi suy nghĩ và cách quản lý con. Nhẹ nhàng hơn, bớt học thêm những môn không cần thiết, để con tự chọn nghề nghiệp tương lai là cách được nhiều ông bố, bà mẹ chọn.
Bà Thu (45 tuổi, ngụ quận Bình Thạnh) phụ huynh trường THPT Thanh Đa kể, con trai lớn hiện học lớp 12 có lực học trung bình nên bà không đặt nặng mục tiêu thành tích. “Con tôi học không giỏi nhưng chơi bóng đá hay, chạy rất nhanh và muốn làm giáo viên dạy thể dục cấp một. Nó tự tin sẽ thi đậu vào ngành sư phạm thể thao nên tôi tùy ý cho con chọn”, bà chia sẻ.
Ngoài việc học thêm hai môn Toán, Sinh để vào đại học, thời gian còn lại bà Thu để con trai thoải mái tự học và chơi thể thao.
Theo Vnexpress