Những đứa trẻ lang thang ăn xin ngoài đường phố có lẽ cả cuộc đời chưa bao giờ biết đến niềm vui của tuổi thơ, cũng không được mặc những bộ quần áo đẹp hồn nhiên nhảy nhót chơi đùa, … và càng không có được tình thương yêu của cha mẹ! Cuộc sống của chúng khác hẳn những đứa trẻ khác, trong đó là những tháng ngày tăm tối đầy đau thương cùng những vất vả sự lo toan về miếng cơm manh áo.
Hàng ngày, bọn trẻ vác cái bụng đói và bị ép buộc đi ăn xin ngoài đường, để nhận được lòng thương hại và kiếm được thêm chút tiền lẻ, những kẻ ác nhân đã cố ý dùng dao cứa lên người bọn trẻ khiến trên người chúng đầy những vết thương trông cho thêm phần tội nghiệp, vết thương cũ chưa lành đã lại tiếp tục tạo thêm những vết thương mới. Không những thế, họ còn dùng những thủ đoạn tàn ác hơn đó là đổ axit lên cơ thể các bé, đến mức có một cô bé phải thốt lên khẩn cầu khẩn: “Bác, xin đừng tạt axit, hãy dùng dao cắt thịt cháu”…
….. Những đứa trẻ non nớt thật vô cùng đáng thương, một trong số trẻ do bị bắt cóc, còn một số khác thì bị cha mẹ bỏ rơi, vốn dĩ chúng sẽ có được cuộc sống êm đềm hạnh phúc như bao đứa trẻ khác. Thế nhưng ngược lại chúng bị những kẻ chăn dắt người ăn xin đối xử thô bạo, bị giám sát, cắt cụt tay cụt chân rồi tùy tiện dùng thuốc bôi cho bọn trẻ, sau đó biến chúng thành “cần câu cơm”, và bọn trẻ cứ thế bắt đầu những ngày tháng sống trong vô vọng. Bọn trẻ không được học hành, không có bạn bè cũng không biết phản kháng lại, chỉ biết nhào ra xin tiền những người qua đường. Chúng chẳng cầu mong gì nhiều chỉ mong bớt được những trận đánh đập của kẻ chăn dắt, chỉ cầu mong có thể tiếp tục được sống…
Trong thành phố tại Trung Quốc không ít người cũng thường xuyên bắt gặp bóng dáng của những đứa trẻ ăn xin, có thể với cơ thể lành lặn hoặc bị tàn tật và thậm chí một số trẻ còn cố tình bị làm cho hôn mê nằm vật ra đường cùng với những bộ dạng đáng thương khác do bị ép buộc. Những đứa trẻ nhỏ nhất chỉ mới vài tháng tuổi, lớn nhất cũng chỉ tầm 10 tuổi. Với chúng đây có lẽ là khoảng thời gian thơ ấu đẹp đẽ nhất, được cưng chiều yêu thương nhất thế nhưng ngược lại chúng lại phải chịu những nỗi đau đớn dày vò mà có lẽ những người lớn như chúng ta cũng không thể chịu được, cuộc sống của chúng cứ như vậy trôi qua năm nay qua năm khác, ngày này sang ngày khác.
Gần đây một báo cáo cho biết, cạnh thùng rác tại Thẩm Quyến Trung Quốc đã phát hiện ra thi thể của một bé trai khoảng 3 tuổi bị chết do đau đớn vì bị cắt cụt tay và tinh hoàn… Thật khó có thể tưởng tưởng được đây là đứa trẻ mà 1 tháng trước đó vẫn còn khỏe mạnh hoạt bát mà giờ đây đã bị con người nhẫn tâm đối xử như vậy?
Còn có câu chuyện, con trai của bà mẹ trẻ bị mất tích, lúc đó bé trai được khoảng 5, 6 tuổi. Sau đó 2 năm, em trai của cô gái ở Thượng Hải (cũng chính là chú của bé trai). Vào một ngày nọ, có một cậu bé ăn xin đột nhiên nắm lấy ống tay áo anh, miệng rên rỉ, lúc đầu anh còn chưa rõ chuyện gì xảy ra, sau đó nhìn kĩ anh mới phát hiện ra bé trai ăn mặc rách rưới đó chính là đứa cháu trai đáng yêu của mình năm nào. Thế nhưng bé trai lưỡi đã bị cắt cụt mất…
Trên đường phố, trời mưa to một đứa trẻ tay cầm chiếc bát ăn xin, người run lẩy bẩy, một người qua đường đã rút tiền đưa cho nó, vì thấy đáng thương nên lại tiếp tục rút ví đưa tiếp cho đứa trẻ.
Có lẽ ai nhìn thấy cảnh tượng này cùng đều cảm thấy đau lòng, vậy nhưng bạn có biết rằng: cho dù bạn có đưa thật nhiều để giúp đi chăng nữa, sau lưng những đứa trẻ là những người lớn chuyên chăn dắt trẻ ăn xin cũng sẽ vẫn không cho chúng được nghỉ ngơi mà bắt phải phơi mình dưới cơn mưa, bởi với chúng trời mưa mới lại là thời thiết thuận lợi là cơ hội để chúng kiếm được thêm nhiều tiền hơn.