“Em không thể sống chỉ với cái tình yêu không vật chất mà anh mang lại được. Cuộc sống bây giờ thực tế lắm nên em cũng buộc phải thực tế theo anh ạ! “
Linh được đánh giá là một cô gái khá. Ngoại hình dong dỏng, ưa nhìn. Gia đình cũng thuộc hàng trung lưu. Linh đã có người yêu. Thắng, người yêu của Linh là một anh chàng có ngoại hình rất khá. Nếu như Thắng mà có điều kiện kinh tế hơn thì chắc chắn sẽ chẳng bao giờ tới lượt Linh. Chỉ đáng tiếc, công việc tuy có ổn định nhưng mức lương bọt bèo khiến Thắng mãi chẳng thể có ngày mở mày mở mặt.
Đó là những gì trong gần 1 năm qua tiếp xúc với Thắng, Linh được biết. Chứ Linh cũng đã về nhà Thắng ra mắt đâu mà biết nhà Thắng gia cảnh thế nào. Hơn nữa, Linh vẫn chỉ muốn yêu chứ chưa muốn tính đến những chuyện hơn nữa.
Thắng tuy không giàu có nhưng lại luôn khiến cho Linh có một tình yêu đầy đủ về mặt tinh thần. Thắng quan tâm, chăm sóc, dành trọn yêu thương cho Linh. Tính tình của Linh, ai cũng nói là đỏng đảnh, là khó chiều. Ai mà chịu đựng được Linh, chiều chuộng được Linh thì người ấy đúng là có sức chịu đựng phi thường. Thắng chẳng nhận mình phi thường, Thắng chỉ biết rằng Thắng yêu Linh chân thành nên có thể làm tất cả để chiều lòng Linh.
Thắng không thể tặng Linh những món quà đắt tiền nhưng có thể đưa Linh đi rong ruổi khắp mọi ngóc ngách của phố phường mà Linh thích trên con xe tàu cà tàng của mình. Đây có lẽ cũng chính là điều mà Thắng trân trọng Linh. Linh đã không chê Thắng nghèo, chấp nhận hoàn cảnh và con người Thắng. Thắng đã nghĩ Linh chính là người con gái mà Thắng tìm kiếm bấy lâu nay. Thắng đã chuẩn bị kế hoạc lớn nhất của mình để tạo bất ngờ cho Linh. Vậy mà…
Linh, yêu Thắng tuy có vui vẻ nhưng không hiểu sao cô vẫn cảm thấy có chút gì đó thật là tủi thân. Bạn bè có nhiều người chẳng được như Linh mà vẫn được tìm được bạn trai khá giả, mua cho thứ này thứ nọ. Còn Linh thì không, Linh chẳng có gì ngoài cái tấm lòng chân thành và trái tim chung thủy mà Thắng nói. Linh cho rằng mình xứng đáng được hưởng nhiều thứ tốt đẹp hơn nữa.
Và cảm xúc trong Linh thực sự xao động khi Linh được gặp những người con trai có điều kiện hơn Thắng. Nhìn cách ứng xử của họ với mình, ngay cả khi biết mình đã có Thắng, thì Linh thừa biết họ thích Linh lắm. Linh là con gái, Linh nghĩ mình có quyền chọn lựa thứ tốt nhất cho cuộc đời mình. Sau một thời gian suy đi tính lại, cân đo đong đếm, Linh đành chấp nhận mang tiếng phụ tình để chọn một cuộc sống đầy đủ hơn. Linh hẹn Thắng đi nói chuyện.
Linh nhất định không chịu ngồi lên xe như mọi khi khiến Thắng cảm thấy khó hiểu. Thắng chưa kịp thắc mắc lý do thì:
– Chia tay đi, em không thể ngồi sau con xe tàu này của anh cả đời được! – Linh thẳng thừng
Câu nói của Linh khiến Thắng bàng hoàng. Thắng ngơ ngẩn một lúc:
– Em lại muốn trêu trọc anh đúng không? – Ngập ngừng Thắng hỏi
– Không, tất cả những gì em nói đều là sự thật. Em không thể sống chỉ với cái tình yêu không vật chất mà anh mang lại cho được. Cuộc sống bây giờ thực tế lắm nên em cũng buộc phải thực tế theo anh ạ! – Linh nói mà mặt tỉnh bơ
Trái tim Thắng đau nhói, cổ họng nghẹn đắng lại không thể thốt nên lời khi Linh quay người bước đi đầy lạnh lùng. Cái nắm tay hụt làm Thắng thấy tổn thương khủng khiếp. Những gì Thắng đã nghĩ về Linh bấy lâu nay hóa ra chỉ là Thắng tưởng tượng thôi sao. Cười cay đắng, Thắng chợt hiểu ra trong cái cuộc sống xô bồ, bon chen này thì sự chân thành chỉ là phù phiếm trong tình yêu. Tiền, đồng tiền mới quyết định tất cả. Cười nhạt, Thắng rút điện thoại ra gọi cho ai đó.
Linh còn đang lóng ngóng đợi người đến đón về thì chiếc xế hộp sang trọng ấy đỗ xịch trước mặt. Người trong xe bước ra tỏ thái độ cung kính với ai đó. Tò mò, Linh quay người lại thì bàng hoàng khi Thắng đứng sau lưng mình và chỉ có Thắng mà thôi. Thắng bước lên chiếc xe ấy với danh xưng giám đốc khiến Linh tái mặt, chân không đứng vững đến mức phải dựa vào thân cây. Ngược lại với thái độ sững sờ của Linh, Thắng chỉ cười nhạt rồi đóng sập cánh cửa ô tô lại. Lúc này, tim Thắng mới lại thấy đau đớn. Còn Linh, lúc này có muốn thốt lên hai từ hối hận cũng đã quá muộn rồi. Đây sẽ là bài học đắt giá cho cả Linh và Thắng suốt cuộc đời này.
Nguồn tapchisao
Xem thêm: Đi ăn cưới mùa lũ