Bà Ngà bình thường cũng dễ tính lắm nhưng chẳng biết làm sao, từ ngày Lan về làm dâu, bà lại khó tính đến như vậy. Động một tý là bà gắt lên với Lan. Chuyện gì Lan làm bà cũng không hài lòng. Lan cũng biết rõ Hoàng là con trai trưởng, gánh vác nhiều trách nhiệm trên vai, bản thân Lan cũng đang rất cố gắng nhưng thực sự nhiều khi Lan thấy tổn thương ghê gớm lắm.
Hoàng cũng đã nhiều lần khuyên mẹ nhưng bà Ngà nghe xong không những không nhẹ nhàng mà còn gắt lên:
– Giờ thì anh giỏi rồi, có vợ thì cần gì mẹ nữa. Tôi dạy dỗ nó cũng là vì muốn tốt cho anh. Chứ nó vừa ngu vừa vụng như thế thì làm sao gánh vác được trách nhiệm của gia đình này.
Lan nghe mà chỉ muốn rơi nước mắt. Lan cũng đâu phải là một cô gái quá tệ. Trước khi về nhà chồng Lan cũng đã được bố mẹ giáo dục, chỉ dạy rất kĩ. Mọi người cũng khen Lan đảm đang, khéo léo, còn khen mẹ chồng Lan có phúc khi có được người con dâu như Lan. Nhưng không hiểu sao, mẹ chồng Lan lại ác cảm với Lan như vậy. Lan còn điểm nào không tốt ư?
Mẹ chồng Lan hôm nay đi ăn cỗ ở làng bên. Lúc đi thì tươi tắn lắm nhưng lúc về chẳng hiểu sao cứ thấy bụng đau âm ẩm, người mệt lả đi.
Không những thế mồ hôi lại còn vã ra như tắm nữa. Dìu mẹ chồng nằm tạm lên ghế sopha, Lan nhanh chóng chạy ra vườn hái nắm lá gì đó rồi lao vào bếp nấu vội nồi canh cho mẹ chồng. Ăn xong chén canh Lan đưa, mẹ chồng Lan ôm bụng quằn quại rồi nôn ngay ra một vũng máu to tướng. Đúng lúc ấy thì Hoàng bước chân vào cửa nhà. Chứng kiến cái cảnh Lan tay cầm chén canh, miệng cười mỉm còn mẹ mình thì ôm bụng, trước mặt là vũng máu to liền nghĩ ngay ra chuyện Lan định hại mẹ mình. Máu điên nổi lên, Hoàng xông vào chẳng cần hỏi han gì, túm tóc Lan, tát tới tấp vào mặt Lan, hai mắt long lên sòng sọc:
– Cô thật đê tiện. Cô ấm ức chuyện mẹ tôi ghét cô, mắng chửi cô nên cô định bỏ độc giết bà đúng không?
Lan bị đánh bất ngờ, chỉ thốt lên được câu:
– Đừng anh, mọi chuyện không như anh nghĩ đâu?
Nhưng lời Lan nói lúc này lọt tai Hoàng làm sao được. Hoàng lôi xềnh xệch Lan ra sân, đánh đạp túi bụi vào người Lan. Hoàng hả giận thì Lan cũng rúm ró như một cái giẻ lau. Hoàng định vớ cây gậy đánh tiếp thì bà Ngà lững thững bám cửa bước ra:
– Đừng đánh con dâu mẹ. Không có nó, chắc giờ này mẹ đi gặp bố con rồi. Mẹ bị ngộ độc thức ăn, may mà có nó nhanh trí giúp mẹ giải độc.
Bà Ngà vừa dứt lời thì xe cứu thương cũng đến trước cửa. Lan đã gọi xe cứu thương nhưng vẫn phải xử lý chất độc trong người mẹ chồng trước. Mấy ai nhanh nhẹn được như Lan. Hoàng sững sờ, vội vã đỡ Lan dậy, ôm chặt lấy Lan mà nức nở xin lỗi. Lan chỉ mỉm cười rồi ngất lịm luôn trên tay Hoàng vì bị đòn quá đau.
Hoàng thấy hối hận tột cùng, gào thét mọi người mau cứu lấy Lan. Ai nấy chứng kiến đều rơi nước mắt, vì thương Lan, vì trách Hoàng đã quá nóng vội. Bản chất của sự việc đôi khi không như những gì mình nhìn thấy, lòng tin tưởng của Hoàng với Lan chưa sắc nên mới dẫn đến sự việc đau lòng này. Thế mới nói hôn nhân cần lắm sự tin tưởng và niềm tin phải được đặt đúng chỗ.
Nguồn Web trẻ thơ