Để thỏa mãn sự hiếu kỳ của khách, tôi còn nghĩ ra đủ trò tra tấn, hành hạ, giết thịt các con vật khác tại bàn ăn. Tôi chưa từng biết ghê tay trước cảnh giết mổ nào. Khách hàng càng phê, hú hét, tôi càng hứng, những nhát dao xẻ thịt càng diệu nghệ.
Nhà hàng thịt thú rừng “ngon, độc, lạ” với cách giết mổ tàn độc có một không hai
Tôi tên là Nguyễn Nhật T., quê gốc ở Đồng Nai nhưng sinh ra và lớn lên ở một tỉnh miền Trung. Vào cuối thập niên 90 của thế kỷ trước, nhận thấy đời sống kinh tế dân mình bắt đầu dư dả, nhiều người có thú sưu tầm ăn uống những của ngon vật lạ, tôi dốc toàn bộ vốn liếng, mở một nhà hàng thịt thú rừng đặc sản với 3 tiêu chí: ngon, độc, lạ.
Nhà hàng bài trí sang trọng, đẹp mắt. Dàn nhân viên chân dài, da dẻ nõn nà. Thức ăn thì toàn hàng “độc” với những công dụng “chết người” mà hễ vừa nghe quảng cáo qua, ẩm khách phải sôi sùng sục đòi ăn cho kỳ được như: Ăn bào thai rắn để “ông khỏe, bà vui”. Ăn chuột bao tử sống để “đêm bảy ngày ba vào ra không kể”…
Tôi muốn nói thêm với anh, bào thai rắn thực chất là trứng rắn. Bề ngoài giống trứng chim cút nhưng có giá cắt cổ, mỗi quả lên đến vài trăm nghìn đồng. Khi đập vỡ quả trứng sẽ thấy một con rắn bé tí như đầu đũa ngo ngoe như con giun đất.
Thiên hạ đồn rằng bào thai rắn là một bài thuốc bí truyền của người Trung Quốc, ăn một lần thì nam giới sẽ có sức khỏe gấp đôi. Món này làm cho thân thể thấy rạo rực, làm “chuyện ấy” thì miễn chê. Đặc biệt, muốn phát huy hết tác dụng “cường dương” thì khi đập vỡ quả trứng, người dùng phải nuốt tươi ngay.
Nhiều người đồn đại rằng, chuột đồng bao tử (chuột con mới đẻ còn đỏ hỏn, chưa mở mắt) là món ăn “độc nhất vô nhị”, là vị thuốc bổ thận có một không hai của Từ Hy Thái hậu xứ Trung Hoa.
Theo lời đồn này, nếu mổ bụng con chuột cái đang mang thai, moi chuột con đỏ hỏn bên trong ra, nhúng qua nước sôi đưa vào miệng ăn tươi nuốt sống thì sẽ mang đến công dụng kỳ diệu cho đàn ông. Sở dĩ có thể ăn tươi nuốt sống bởi chuột bao tử nằm trong bụng mẹ nên đảm bảo vệ sinh an toàn tuyệt đối, mùi vị cũng dễ ăn vì nó rất ngọt và béo ngậy.
Ngoài món chuột chao nước sôi ở trên, tôi còn rửa sạch chuột bao tử bằng rượu, cồn hoặc nước muối, mổ bỏ lòng ruột, đem ngâm rượu với một số vị thuốc bắc như ba kích, kỷ tử, đẳng sâm… trong 2 – 3 tháng. Uống loại rượu này rất tốt cho sinh lực đàn ông.
Nhưng món ăn độc nhất, quý nhất, tạo nên thương hiệu nhà hàng của tôi chính là món óc khỉ, thịt khỉ. Chẳng biết tự bao giờ rộ lên lời đồn rằng đây là món đại bổ, có tác dụng tuyệt vời để kích âm, cường dương… và sức mạnh dược tính càng phát huy mạnh mẽ nếu mổ xẻ thú khi đang còn sống.
Để tránh ăn phải óc khỉ dởm, khách đều yêu cầu nhà hàng phải giết mổ tại bàn để ăn óc tươi. Cho nên, giữa mỗi bàn ăn tôi đều khoét một lỗ vừa đủ cho chỏm đầu con khỉ nhô lên. Khỉ trước khi lên đầu đài đều được trói chặt, nhét dưới gầm bàn, đầu nhô lên khỏi lỗ khoét khoảng 1/3.
“Phập”. Một nhát dao thật sắc, thật ngọt như tia chớp lia qua. Chỏm đầu con khỉ bay vèo, rơi xuống mặt bàn. Một tiếng rú man dại như tiếng đứa trẻ thét lên. Chanh tươi vắt, hạt tiêu bỏ vào, thực khách tranh nhau dùng muỗng múc óc tươi lẫn máu đỏ tứa ra, nuốt ngồm ngoàm cùng rau răm, húng.
Tiếng kêu rên thảm thiết của con khỉ càng kích thích đám thực khách. Cho đến lúc nó lịm đi, chết trong tột cùng đau đớn, óc khỉ cũng sạch banh. Trên khóe miệng nhiều người còn vương máu.
Để thỏa mãn sự hiếu kỳ của khách, tôi còn nghĩ ra đủ trò tra tấn, hành hạ, giết thịt các con vật khác tại bàn ăn. Càng dã man, rùng rợn, khách càng sướng: Cắt tiết canh vịt tại bàn, chặt đuôi bò hầm khi nó còn sống, nhốt mèo vào lồng chật hẹp, dùng nước sôi già rót từ từ như rót trà cho lớp lông tự bung, xẻ từng lát thịt khi cá còn giãy đành đạch… Tôi chưa từng biết ghê tay trước cảnh giết mổ nào. Khách hàng càng phê, hú hét, tôi càng hứng, những nhát dao xẻ thịt càng diệu nghệ.
Nguồn Tâm sự Gia đình