Gái còn trinh thì sao chứ? Tôi còn trinh mà vẫn bị bạn trai đá luôn đây này, dù gì tôi cũng 30 tuổi mà chưa biết mùi đàn ông…tôi cho anh đấy.
Gần 30 tuổi Trang mới có bạn trai trong khi bạn bè cũng trang lứa con bế con bồng đẩy đủ cả, chẳng thế mà yêu nhau được gần 7 tháng thì Trang quyết định giục Huy tính đến chuyện cưới xin. Lúc đầu Huy gật đầu đồng ý và hứa hẹn sẽ đưa cô về nhà ra mắt bố mẹ, khỏi phải nói Trang hạnh phúc và hớn hở đến thế nào. Cô tự nhủ nhủ lần này đám cưới cô sẽ mời hết bạn bè cho chúng nó biết cô đã hết tuổi ế, chứ mấy năm gần đây người cứ về quê ra đường là y như rằng cô bị mấy người xỉa xói.
– Thế mày định không lấy chồng nữa hả Trang, định chơi bài hội ế vui vẻ đấy hả?
Nghe mấy câu đó Trang hậm hực vô cùng, thế nên lần này được Huy hứa cưới hỏi đàng hoàng Trang hớn hở lên lịch đặt khách cưới này nọ rồi gọi điện khoa khắp nơi. Vậy nhưng khi Trang đang vui sướng thì bỗng Huy dội luôn cho cô một gáo nước lạnh vào người về việc sẽ không có đám cưới nào xảy ra.
– Anh đang nói cái gì vậy, sao anh lại hủy hôn? Chẳng phải anh hứa sẽ đưa em về nhà ra mắt bố mẹ rồi bàn chuyện kết hôn mà…em đã gọi điện khoe khắp nơi rồi. Anh định khiến em mất mặt sao?
– Anh xin lỗi…nhưng mẹ anh đã mai mối cho anh cô gái khác rồi. Mẹ anh nói…em già nên không đồng ý để anh cưới em.
– Cái gì? Mẹ anh nói em già ư? Vậy là anh nghe mẹ anh sao? Anh cũng đã 35 tuổi rồi nhé…không lẽ em già còn anh trẻ sao?
– Anh xin lỗi…nhưng chúng mình chấp dứt tại đây thôi. Tháng sau anh cưới rồi…em nhớ đến nhé.
Nghe những câu nói ấy của Huy và Trang như chết lặng, cô thật sự không hiểu số mình ra làm sao mà cứ ẩm ương mãi như thế này. Dù bị Huy từ chối nhưng Trang vẫn không thể nào cam tâm được, cô nhiều lần tìm đến van xin Huy quay lại. Nhưng kết quả là cô chỉ nhìn thấy anh tay trong tay tình cảm đối với một cô gái khác.
Quá đau khổ Trang hết ôm mặt khóc rổi lại đi uống rượu, cô muốn say vì thực tại này quá đau đớn. Cứ nghĩ đến việc lại bị ban bè chê cười mà Trang không tài nào chịu nổi, thế rồi chẳng biết có phải định mệnh hay không mà tối hôm đó tầm 11 giờ cô lang thang trên phố thì bắt gặp một anh xe ôm còn khá trẻ tuổi. Nhìn lại cuộc đời mình đã 30 tuổi mà vẫn còn trinh…Trang ngán ngẩm tiến lại rồi hỏi một câu thẳng thừng…
– Này anh xem ôm…một ngày anh đi làm anh kiếm được bao nhiêu tiền vậy?
– Tôi không đi xe ôm đâu? Anh cứ trả lời tôi một ngày kiếm được bao nhiêu tiền đi.
Nhìn thái độ nghiêm túc của Trang khiến anh xe ôm vừa buồn cười lại vừa thấy đáng yêu, anh nhìn trang rồi mỉm cười đáp.
– Một ngày tôi được khoảng 200 ngàn…Thế nào…cô định cho tôi à.
– Vậy thì tôi cho anh một thứ quý giá của tôi. Anh có vợ chưa, nếu chưa thì tôi cho không anh cái ngàn vàng của tôi đấy. Không phải chịu trách nhiệm đâu.
– Sao cô lại cho tôi. Con gái bây giờ giữ còn không được sao cô lại cho đi.
– Gái còn trinh thì sao chứ? Tôi còn trinh mà vẫn bị bạn trai đá luôn đây này, dù gì tôi cũng 30 tuổi mà chưa biết mùi đàn ông…tôi cho anh đấy.
Chẳng hiểu Trang nói thuyết phục kiểu gì mà anh xe ôm lại gật đầu đồng ý rồi đưa cô vào nhà nghỉ gần đó, cả đêm đó hai người quấn chặt lấy nhau hì hục đến tận mấy hiệp lận. Trong lòng Trang lúc đó cô vẫn nghĩ thôi thì coi như mình đã biết mùi vị đàn ông rồi giờ cứ ở vậy nuôi thân béo mầm cho rồi. Sáng hôm sau tỉnh dậy khi Trang vừa mở mắt ra thì cô đã không thấy anh xe ôm đâu, Trang bật cười khoái chí vì cô cho rằng anh xe ôm sợ bị cô bắt chịu trách nhiệm. Vậy nhưng khi cô vừa đặt chân ra khỏi nhà nghỉ thì bất ngờ thấy anh xe ôm đứng cạnh xế sang ăn mặc lịch lãm khác hẳn ngày hôm qua. Trên tay cầm một bó hoa hồng to..
– Sao vậy…anh tặng hoa tôi để coi như phí hôm qua hả? Yên tâm đi tôi đã nói không bắt anh chịu trách nhiệm rồi mà….không cần thuê xe với mua hoa tốn tiền lắm. Mà anh thì làm gì có tiền chứ?
– Em hiểu lầm rồi, xe này là của tôi…và tôi đứng ở đây để chịu trách nhiệm về việc đã được em trao cho cái ngàn vàng.
– Anh nói vậy là sao? Anh chỉ là anh xe ôm mà.
– Việc làm xe ôm chỉ là do anh thích trải nghiệm thôi, còn công việc chính của anh là giám đốc công ty. Nhưng việc đó không quan trọng…em sẽ đồng ý để anh chịu trách nhiệm chứ? Lấy anh chứ?
– Anh nói thật đấy à?
– Tất nhiên rồi…chỉ cần em gật đầu thôi.
Trang vỡ òa ôm lấy người đàn ông mà định mệnh ban cho mình, cô thật không ngờ trong trường hợp này cô lại có số hưởng đến như vậy. Thế mới nói lấy chồng muộn mà đúng thì mới khôn, Trang tự hứa sẽ yêu thương và chăm sóc thật tốt cho người chồng tuyệt với này của mình…
Theo Blogtamsu
Xem thêm: Đám cưới có 1 không 2 ở Việt Nam. Tình yêu đã vượt lên trên tất cả!